Việc nhà người ta, một đám người ngoài cũng không tiện xen vào.
Nhưng thân là người một nhà, đối với việc cùng về nhà ăn ké một bữa cơm mà nói thì Đường Cần cảm thấy cũng bình thường. Hơn nữa, về một phương diện nào đó, anh ta trở về cũng có thể thành người tăng thêm can đảm cho em họ, cùng cậu ta đưa đồ giả để lừa dối ông già nhà cậu ta… Có thể kéo dài vụ lừa dối này được bao lâu thì kéo…
Vì thế sau khi kết toán phí làm đồ gốm thủ công, cậu em họ cẩn thận bọc lại cái bình, Đường Cần thì tí tởn theo sau, hai tên thanh niên cùng về phố Thành Hoàng… "Sao tôi cứ cảm thấy có gì đó khó tả ấy nhỉ?" Phất phất khăn tay tạm biệt xong, Phong Tiểu Tiểu sờ sờ cằm nghi hoặc hỏi.