Đi một mạch nhanh như chớp, tên mập bị xóc nảy đến tim đập thình thịch thình thịch, ruột gan lộn tùng phèo.
Vốn đang cho rằng di chuyển như vậy rất vất vả, nhưng người anh em đang cõng cả ba người này lại là quái thai gì vậy.
Vóc người cao lớn không nói, chính tên mập tốt xấu gì cũng cao hơn mét bảy mà mới chỉ đứng đến thắt lưng người ta. Lại còn sức lực cực lớn, cõng ba người cứ như không, mặt không đỏ, không thở dốc, khuôn mặt ngốc nghếch từ đầu đến cuối không có biểu tình gì, ngay cả mồ hôi cũng không đổ lấy một giọt. Nước lũ trôi trong đường núi tuy không sâu, nhưng dù sao cũng vướng chân, người ta lại đi như đi trên đất bằng, cứ vậy nhảy nhót vòng qua giữa các núi đá. Đây đâu giống người, mà giống như dã thú chưa được thuần phục thì có.
Rất nhanh, đoàn người đã đến lưng chừng một ngọn núi, dưới chân là nước lũ chảy xiết, rộng khoảng hơn mười mét. Đỉnh núi mà các thôn dân đang tị nạn cách chỗ này một dòng nước lũ.