Trong mắt của mỗi vị thần khác nhau, kết cấu của thế giới mà bọn họ nhìn thấy cũng hoàn toàn khác nhau.
Ví như Phục Hy - vị Tổ thần nắm giữ pháp tắc của vũ trụ bao la, cả thế giới anh thấy được là một vòng tuần hoàn năng lượng.
Sinh ra không phải điểm bắt đầu, chết đi không có nghĩa là kết thúc. Dù là bộ phận, cá thể nào đi nữa, tồn tại trên thế giới này bằng trạng thái gì đều không quan trọng, chúng vẫn là một phần của thế giới này. Khi năng lượng tụ lại thành cơ thể sống, chúng sẽ mang theo "sự sống" tới nơi đây. Nhưng khi những sinh mệnh đó chết đi hoặc biến mất, chúng chẳng qua chỉ là trở lại thành năng lượng, vẫn lấp đầy không gian này như cũ. Từ đầu đến cuối, chúng không hề tăng lên hay giảm đi. Đợi đến một ngày nào đó trong tương lai, hoặc do trùng hợp hoặc do sắp xếp, có lẽ chúng sẽ có cơ hội ngưng tự thành một sinh mệnh mới một lần nữa.