Chẳng mấy chốc, ban đêm ở nhà họ Vũ trở nên ầm ĩ hẳn lên.
Trong tình trạng chấn động mãnh liệt như vậy, nếu ai còn có thể tiếp tục ngủ nữa thì chắc chắn không phải dạng vừa.
Đừng nói là người nhà họ Vũ, ngay cả cư dân sinh sống xung quanh đó cũng bị giật mình tỉnh giấc. Mọi người đều chạy ra khỏi nhà, đều không mang theo vật dụng quý giá gì. Dù sao đây cũng là nông thôn, giữ được mạng rồi bao giờ quay lại đống đổ nát nhặt là được. Có người nhà họ Vũ ở đây, mọi người đều rất tin tưởng sẽ không có chuyện cháy nhà hôi của xuất hiện.
Phong Tiểu Tiểu còn không kịp khoác áo, cuống cuồng chạy ra ngoài cùng Bàn Cổ. Cô nhìn lướt qua đám người đang lộn xộn một vòng, nhanh chóng tìm được anh Vũ. Phong Tiểu Tiểu níu lấy anh ta, không khách sáo mà trực tiếp đưa ra yêu cầu: "Tìm cho tôi một chỗ không có người!"