Lúc này, Raphael mới nhận ra vị khách mới đến này đại khái là đến để bới lỗi.
Nhưng chuyện bới lông tìm vết này cũng khá là sắc bén... Nụ cười ấm áp từ đầu đến cuối không hề thay đổi của Raphael cuối cùng cứng ngắc trong giây lát, lộ ra một biểu cảm ngơ ngác, sau đó lại biến thành một nụ cười mang chút nghi ngờ: "Nếu xét theo ghi chép của thiên đường thì tứ kỵ sĩ Khải Huyền có lẽ là có ý chí thực thể hóa khi bảy phong ấn được giải. Bọn họ không hề bị thần thao túng, cũng chẳng phục tùng Chúa. Từ khoảnh khắc ban đầu khi thế giới được tạo ra, bọn họ đã được sinh ra một cách tự nhiên, chỉ để tuyên bố ngày tận thế... Sao vậy?! Tôi vốn tưởng đây là chuyện mà ngài cổ thần của phương Đông đã biết, lẽ nào anh không có ấn tượng gì sao?!"