Khi Hoàng Giam Ngôn xuống tàu thì cũng đã gần sáu giờ sáng.
Ngồi ghế cứng mất mấy tiếng đồng hồ, cộng thêm tình trạng cả đêm không ngủ, lúc này Điền Tố cũng cảm thấy đau nhức khắp mình mẩy. Còn Hoàng Giam Ngôn, dù đã được Bàn Cổ cải tạo thân thể, còn có thể chất tốt của người luyện võ nhưng đến giờ phút này anh ta cũng sắp không trụ nổi nữa.
Nếu không phải lo lắng cho bệnh tình của cha mình nên mới cố gắng chống đỡ tới cùng, lúc này anh ta chỉ muốn tìm một cái giường nào đó mà ngủ tới quên trời quên đất.
Tàu đi được nửa đường thì điện thoại đã hết pin, sập nguồn. Quả đúng là họa vô đơn chí. Hiện giờ, dù Hoàng Giam Ngôn muốn gọi điện thoại cũng không gọi nổi, anh ta đành bắt xe về nhà trước rồi tính.
Về phần Điền Tố…