Hàng yêu... Nghiêm túc mà nói thì việc này căn bản không nằm trong phạm vi nghề làm thêm của Phong Tiểu Tiểu.
Đương nhiên cô đã sớm không rõ nghề chính của mình là việc gì rồi. Trên lý thuyết chính là chủ cửa tiệm gốm nghệ thuật, nhưng bên trong, nghề chính lại là thu thập pháp thân của chúng thần tiên. Đã như vậy, theo lý mà nói thỉnh thoảng đi hàng yêu thực ra cũng không có gì. Hơn nữa, xã hội bây giờ thịnh hành SOHO mà, nhân tài phát triển toàn diện mới là đi theo thời đại.
Hơn nữa quan trọng nhất là, ba tên côn đồ đã tìm tới cửa, theo cách lý giải của Phong Tiểu Tiểu đối với chỉ số thông minh của bọn họ, ba tên ngu ngốc này khẳng định đã cam đoan ở trước mặt người anh em bị yêu quái nào đó bám lấy rồi, khác nhau chỉ là bây giờ đối phương biết về nhóm người của cô bao nhiêu mà thôi...
"Trước tiên nói xem có chuyện gì?" Phong Tiểu Tiểu vừa để bát đũa xuống, ngồi vào một bên ghế sô pha bắt đầu hỏi tình hình cụ thể. Dương Nghiên cùng Khương Lễ dù sao cũng nhàn rỗi, liền vừa ăn vừa nghe chuyện.
Ba tên côn đồ đứng ở một bên do dự một lúc, cuối cùng mở miệng nói liên tục.
Sau khi trải qua sự kiện cải tử hoàn sinh kia, thái độ của ba tên côn đồ vốn chỉ là chơi đùa với cuộc đời thì nay đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Vốn tưởng rằng thần thoại chỉ là truyền thuyết bịa đặt xa lắc xa lơ nào đó, không nghĩ tới hiện thực so với hiểu biết của bọn họ lại càng huyền bí muôn phần.
Đã có thần tiên quỷ quái, như vậy thiện ác công đức cũng sẽ không phải không có, không có lửa sao có khói. Tuy ba tên côn đồ kia sau khi chết cũng chưa thấy được hắc bạch vô thường trong truyền thuyết, nhưng cũng không có chứng cứ cho thấy âm tào địa phủ không tồn tại. Sau khi nhận thức rõ cái tiền đề này, ba tên côn đồ đương nhiên muốn thay đổi triệt để, quyết chí phải làm một người tốt... Đương nhiên, khả năng muốn bọn họ lễ phép thân thiện, tuân thủ ngũ giảng tứ mỹ(*) khả năng là không lớn, nhưng chỉ cần không phải là làm chuyện xấu, thỉnh thoảng khạc đờm trên mặt đất cũng không đến mức bị kéo xuống chảo dầu...
(*) Ngũ giảng tứ mỹ: khía cạnh về văn hóa của Trung Quốc, được ban hành vào đầu những năm 1980 để tuyên truyền phổ biến các nội dung về tư tưởng của hoạt động giáo dục. Trong đó ngũ giảng gồm: văn minh, lịch sự, vệ sinh, trật tự, đạo đức; tứ mỹ chỉ vẻ đẹp của tâm hồn, ngôn ngữ, hành vi và hoàn cảnh.
Sau khi được phóng thích, ba tên côn đồ đầu tiên là hung hăng hù dọa nhóm người trước đó sơ sảy đâm chết còn phóng hỏa đốt nhà của bọn họ một trận. Dọa cho đám người kia sợ đến mức tưởng oan hồn bám riết, truy đuổi đòi mạng, bèn vội vã dọn hành lý trở về nông thôn, thề không quay lại dù chỉ một bước. Sau đó lại cùng uống một chầu rượu với những đồng bọn khác trong bang phái không rõ chân tướng, xem như là chấm dứt chuyện cũ trước kia, tuyên bố rửa tay gác kiếm. Kế tiếp, ba người bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ con đường nhân sinh sau này của mình, ví dụ như đi đâu làm việc, nên liên hệ lại với những người bạn nào trước kia...
Không ngờ việc còn chưa tìm được, ba người đã vô tình gặp được lớp trưởng ưu tú từng học chung hồi trung học ở trên đường. Bọn họ lấy thái độ nhiệt tình chưa từng có, lôi kéo lớp trưởng vào quán ăn ven đường. Vị lớp trưởng lúc đầu thấy ba tên này còn tưởng rằng sẽ bị lừa gạt, không ngờ lại hoảng hồn khi nghe được bọn họ muốn hoàn lương?
Dựa trên tinh thần giúp người là niềm vui, lớp trưởng rất vui mừng tỏ thái độ tại chỗ, nói một tràng như là quay đầu là bờ, các cậu đã quyết tâm muốn làm lại cuộc đời, vậy nể tình từng là bạn học, tôi sẽ giúp nói vài câu... Tiếp đó là bầu không khí nhiệt liệt, tiếp đó là hiện trường hừng hực, tiếp đó là hai chén rượu nhỏ xuống bụng, lớp trưởng ngấm hơi men bắt đầu xả ra hết buồn khổ.
Lớp trưởng vốn không phải người ở thành phố này, từ sau khi tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, bởi vì công việc nên một mình ở lại thành phố này, dựa vào tiền lương kha khá để mua một căn hộ nhỏ. Trả xong tiền đợt đầu liền lắp đặt thiết bị đơn giản, sau đó hào hứng vào ở, mỗi tháng tuy có áp lực trả tiền nhà, nhưng bởi vì có hy vọng mà lòng nhiệt tình làm việc càng tăng vọt, chuyên tâm muốn thăng chức tăng lương để rồi lại mua lấy một chiếc xe. Qua mấy năm nữa sẽ lập gia đình cưới một cô vợ, từ đó về sau an cư lạc nghiệp, hưởng hạnh phúc nhân sinh.
Thế nhưng sau tất cả những thuận lợi đó, mấy năm trước mọi chuyện đều vẫn tốt đẹp. Nhưng đến khoảng thời gian gần đây, nhà lớp trưởng lại bắt đầu liên tiếp xuất hiện chuyện quái lạ, ví như khi tắm luôn cảm giác nước trong bồn tuôn ra không bình thường, lại ví như rõ ràng nhà không có ai, nửa đêm rời giường lại phát hiện ti vi ở phòng khách mở oang oang, có lúc lại có thể nhìn thấy vết máu ngoằn ngoèo ở trên sàn...
Chuyện không bình thường gộp vào một chỗ quá nhiều, lớp trưởng đương nhiên có chút lo lắng gấp gáp, những thứ này hiển nhiên không thể giải thích là do có kẻ gian, như vậy cách giải thích duy nhất chính là có quỷ... Quê của lớp trưởng ở nông thôn, các trưởng bối đều tin vào chuyện này, mưa dầm thấm lâu, mức độ tiếp thu của lớp trưởng tất nhiên cũng nâng cao.
Mà ba tên côn đồ sau khi nghe xong, liên tưởng đến lời Lý Trường nói trước đó rằng quỷ hồn bây giờ đã rất khó thành hình, cơ bản là thoát ly khỏi cơ thể không bao lâu sẽ hồn phi phách tán, cho nên lại hoài nghi lời lớp trưởng không đáng tin cậy. Hơn nữa lại có Tinh Vệ Y Y mới dọn đến nhà Phong Tiểu Tiểu. Vì vậy lóe lên một suy nghĩ, tại chỗ phán định nhà lớp trưởng chắc chắn có yêu quái gì đó chiếm giữ.
Ỷ vào đã say mấy phần, lại thêm lớp trước trước đó đã bằng lòng giới thiệu công việc cho bọn họ. Cho nên ba tên côn đồ liền vỗ ngực cam đoan giúp lớp trưởng tìm cao nhân hàng yêu. Vì vậy, đây cũng chính là lý do ngày hôm nay bọn họ xuất hiện ở nơi này...
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Phong Tiểu Tiểu gật đầu: "Nói như vậy, mấy người suy đoán thực ra cũng điểm đúng." Nếu như là thần tiên, pháp thân chuyển thế khẳng định phải có được thân thể, nếu cùng thân thể tách ra, pháp thân cũng sớm đã tiêu tán. Quỷ hồn cũng giống vậy, không phải mỗi con quỷ đều có may mắn như ba tên côn đồ, được linh khí tẩm bổ, bảo vệ...
"Cũng có thể người lớp trưởng kia là tôn thần pháp thân nào đó?" Dương Nghiên cuối cùng cũng ăn no, lau miệng uống chén nước chen vào nói, "Đương nhiên hiện tượng ti vi bị mở và vết máu không dễ giải thích, nhưng nói không chừng tình huống lại giống như ba tên côn đồ trước kia, có quỷ thật nhưng lại bị lớp trưởng vô ý thả ra linh khí bảo vệ, cho nên mới nấn ná ở nhà anh ta không chịu rời đi?"
"Cũng có lý." Phong Tiểu Tiểu gật đầu, khổ não, "Như vậy ý anh là chúng ta nên đi xem?"
"Ý tôi là dù sao đi xem cũng không mất gì." Dương Nghiên tỏ vẻ không hề gì, "Thực ra cá nhân tôi đối với việc tìm kiếm thần tiên cũng không quá hứng thú, đồng loại có mấy người là đủ rồi, cho dù là gây dựng lại thiên đình, tôi cũng không phải Ngọc Hoàng đại đế, làm chuyện này thì có lợi ích gì."
"Nói cũng phải." Phong Tiểu Tiểu quay đầu lại hỏi, "Mấy người không đem chuyện của bọn tôi nói ra đấy chứ?"
Ba tên côn đồ hai mặt nhìn nhau, ra vẻ khó xử: "Cái này..."
Phong Tiểu Tiểu thấy thế thì cười lạnh, nắm tay bẻ răng rắc uy hiếp: "Nói ra rồi?"
Ba tên côn đồ đầu đổ mồ hôi: "Thật ra bọn tôi cũng không nhớ rõ ràng lắm, dù sao lúc đó cũng uống hơi nhiều... Chắc thế, chắc là có... có nói một chút?"
"Không sao, dù gì thì mặc kệ bắt yêu hay là bắt quỷ, trừ phi là có người đùa dai, nếu không... Người nọ đến lúc đó nhất định sẽ nhìn thấy hiện tượng không bình thường." Dương Nghiên lên tiếng rồi lắc đầu, "Thực sự không được thì mua thêm một gói Vong Ưu Tán, đây cũng không phải là không thể."
Chỗ trữ hàng của Thái Thượng Lão Quân mặc dù không nhiều, nhưng thêm một gói có lẽ là không thành vấn đề.
Khương Lễ đã thả bát xuống, chạy đến xun xoe: "Tiểu Tiểu, mình đi cùng cậu, nếu thực sự không được thì cậu chỉ cần cho mình một tệ, mình..."
"Đêm nay chúng ta đi xem đi!" Phong Tiểu Tiểu không đợi người nói xong đã quả quyết quay đầu.
Nhiều lúc cô quả thực chịu không nổi cách suy nghĩ của tên nhóc thế gia sát thủ này - chính cô là một đại thần thượng cổ, thế mà cũng đâu có xem vạn vật ở đây như cỏ rác. Nếu thực sự như vậy thì ngược lại đã sớm xem tính mạng con người như rơm rác từ tám trăm năm rồi...