Do có một người đàn ông bị thương hôn mê, nên Tôn Nguyên Hạo không thể không ở lại khu học viện thêm hai ngày.
Mặc dù đối phương vẫn chưa khôi phục ý thức, nhưng chỉ từ hơi thở trên người đối phương Tôn Nguyên Hạo cũng phán đoán ra được, người đàn ông này tuyệt đối không phải một người bình thường... Đây cũng là lý do gã không thể đưa đối phương đến bệnh viện.
Nhưng điều bất ngờ là tốc độ hồi phục vết thương của người đàn ông này lại không nhanh như Tôn Nguyên Hạo đã nghĩ. Anh ta hoàn toàn giống như một người bình thường thật sự. Miệng vết thương rách toang rướm máu, chỉ có thể dùng thuốc và dùng gạc băng bó để cầm, mãi chẳng xuất hiện trạng thái "hồi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy" mà trong mắt Tôn Nguyên Hạo hẳn là trạng thái bình thường.