Cơ thể Xi Vưu phồng lớn, từng bắp thịt cứng rắn dưới da gồng lên, gân xanh nổi lên giật thình thịch. Cặp sừng dê trên trán lộ ra vẻ bén nhọn khiến người ta sợ hãi, tỏa ra ánh sáng u ám như kim loại.
Mà trong mắt anh ta, con ngươi nhỏ hẹp đỏ đậm đến mức như sắp chảy máu. Từng luồng khí tà ác cuồn cuộn tràn ra từ cơ thể anh ta không chút che giấu, hung ác nặng nề gần như khiến người khác ngạt thở.
Hai tay anh ta nắm hờ rồi chợt duỗi mạnh ra. "Roạt" một tiếng, mười đầu móng tay đột nhiên biến thành móng vuốt nhọn hoắt tựa như dã thú, dài sắc như lưỡi dao, trông như thể bộ móng kim loại đột nhiên bắn ra.
Xi Vưu vươn đầu lưỡi liếm qua khóe môi khô khốc, con ngươi hẹp màu máu nhìn chằm chằm không dời mắt vào cánh cửa đang đóng chặt, như xuyên thấu qua lớp cửa để nhìn thấy người đang đứng phía sau. Anh ta nở nụ cười vừa hưng phấn lại vừa khát máu, thấp giọng nỉ non: "Họ Hiên Viên..."