Hera che miệng lại, quỳ rạp xuống đất.
Nước mắt đang vô thức chảy xuống dọc khuôn mặt xinh đẹp đang tái nhợt, mà cô lại không phát ra một tiếng nào.
Người đàn ông đó, chồng của cô đang ở ngay trước mặt cô nhưng lại bị ngọn lửa bao phủ, thiêu đốt. Ánh mắt lạnh như băng, tĩnh mịch của hắn không hề chớp mà nhìn thẳng vào cô, trong khóe mắt đều chứa vẻ châm biếm.
Trong đầu Hera bỗng nhiên cuồn cuộn những khoảng thời gian xa xưa mà gần mấy nghìn năm nay cô chưa từng nhớ tới...
Cô cũng đã từng là thiếu nữ xinh đẹp hồn nhiên, sống ở Hesperides yên bình, được các nữ thần thời gian dạy cho kiến thức ảo diệu về thần, thế giới và tự nhiên.
Quả thật cô không có quá nhiều thần lực, những điều này đã được ấn định từ khoảnh khắc sinh ra rồi, nhưng cô lại có quá nhiều kiến thức.