Bởi vì xuất thân, chỉ sợ đời này cậu Liên cũng không có cơ hội trải qua cảnh tượng đậm chất đời thường như thế.
Càng lớn tuổi lại càng không chịu nổi cô đơn, các ông bà già về hưu thường thích tụ tập góp vui, hơn nữa càng già càng trẻ con, tật xấu thích lải nhải cũng bắt đầu trỗi dậy, nào là vừa gặp cấp trên ở đâu, con dâu nhà này thích đưa đồ về nhà mẹ đẻ, cháu nhà kia thích đồ ăn vặt không thích ăn cơm, buôn đủ mọi chuyện và trao đổi tin tức, nhất thời khiến sòng bạc vô cùng náo nhiệt, giống như cái chợ.
Cậu Liên câu nệ nuốt vài ngụm nước bọt, bị chấn động bởi bầu không khí này, mà ngay cả khí chất cậu ấm cũng không tự giác tém lại vài phần.
Sự chú ý của Vidar thì hiển nhiên không đặt ở trong này, anh ta bình tĩnh nhìn lướt qua đám qua yêu ma quỷ quái đang chơi đến high trong trung tâm bài bạc, mi không nhăn, mắt không động, hơi gật đầu với cậu Liên: "Đi theo tôi."