Nhìn theo bóng lưng có hơi khom xuống của lão Hồ rời khỏi phòng mình, lại nhìn cánh cửa phòng đóng chặt, ánh mắt Điềm Điềm phức tạp một hồi lâu, thở dài một tiếng, cuối cùng nhắm hai mắt lại.
Đến khi hô hấp dần của Điềm Điềm bình ổn thì bỗng nhiên bé gái sơ sinh trên giường lại mở mắt...
Bắt đầu từ cái hôm Giáng Sinh đó, Tô Đát Kỷ bắt đầu cảm thấy vận mệnh của mình quả thật quá trêu ngươi.
Thai nhi trong cơ thể mẹ sẽ trưởng thành trong mười tháng, trước tháng bảy là thai nghén bảy phách, cũng chính là các loại tố chất cùng tương quan với cơ thể, ba tháng tiếp theo, ba hồn thiên, địa, nhân mới có thể theo thứ tự nhập vào và dung hợp với cơ thể, cho nên nghiêm túc mà nói thì thật ra trước Giáng Sinh ba tháng Tô Đát Kỷ đã nhập hồn phách vào cơ thể sống, đồng thời đã có ý thức rõ ràng.
Thật ra ba tháng đã đủ để cô ta thu thập những thông tin hữu dụng, ví dụ như thân phận, địa vị của mẹ mình kiếp này, ví dụ như tổng thể giá trị quan hiện giờ...