Chereads / Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa / Chapter 21 - Chương 20: Trộm xác hoàn dương

Chapter 21 - Chương 20: Trộm xác hoàn dương

Qua một buổi sáng, cuối cùng sau khi ép cái đuôi rắn trở lại thành chân người, kế hoạch sửa chữa thi thể giúp ba con quỷ hoàn dương cũng bắt đầu chuẩn bị thực hiện.

Mặc dù nửa ngày cộng với một đêm qua Phong Tiểu Tiểu sống vô cùng đau khổ, nhưng thu hoạch bất ngờ vẫn có, mà phát hiện ngoài ý muốn nhất trong tất cả là huyễn hóa pháp thân không có cách nào giải quyết nỗi buồn, mà chỉ có thể cố gắng nhịn. Dưới áp lực to lớn kìm nén đến mức nhịn cũng không nhịn được nữa, do đó sinh ra phản ứng sinh lý, áp lực cuối cùng chuyển hóa thành động lực, bạn học Nữ Oa đập nồi dìm thuyền cũng coi như học được cách biến hóa hình thái, thành công nắm chắc việc vận dùng thần lực.

Lý Trường tỏ vẻ kinh ngạc với phát hiện mới này. Nữ Oa là một vị thần thượng cổ thời kỳ sáng lập, trước nay đều trực tiếp hấp thụ năng lượng trời đất. Nói cách khác, người ta vừa sinh ra đã bất khả chiến bại, ai có thể ngờ được Nữ Oa hiện đại sau khi kế thừa pháp thân lại có vấn đề xấu hổ như vậy?!

Cho dù thế nào thì kết quả cũng đã tốt đẹp, quá trình phức tạp có thể xem nhẹ mà bỏ qua. Bệnh viện buổi tối không dễ vào, chỉ có thể xuất phát trước.

Ba người ăn tạm chút đồ lót dạ rồi mang theo mấy bình bùn, để vào trong ba lô, tiện tay lấy tấm ngọc bài cho ba con quỷ trốn vào trong. Sau khi chuẩn bị xong liền nhanh chóng xuất phát đến bệnh viện.

***

"Đứng lại, ba người làm gì vậy?!"

Nhà xác dễ tìm hơn so với tưởng tượng, gần khu vực đó cũng không có ai rảnh rỗi chạy đến chỗ này. Việc cần giải quyết duy nhất là một người trực ban. Ba người Phong Tiểu Tiểu vừa đến gần, người trực ban lập tức phát hiện.

"Người nhà của các người chết hả?" Người trực ban đến gần, nhìn ba người rồi rất nhanh phán đoán. Tiếp sau đó rất nhanh móc ra một quyển sổ nhỏ, "Nhà mấy người là ai chết?! Đưa vào lúc nào? Có gì chứng minh không? Muốn đưa đi hỏa táng hay là… Thực ra người chết không thể sống lại, cá nhân tôi đề nghị mọi người có thể hiến tặng thi thể cho bệnh viện làm nghiên cứu."

Lời này quả thật cũng không có ý tứ gì khác, nhưng Dương Nghiên nghe xong thì không vui, nhíu mày đang định mở mồm thì Lý Trường đã đưa một cái phong bì ra: "Sư phụ, bọn tôi muốn vào trong xem một chút…"

Phong bì nhanh chóng bị đẩy về, người trực ban chính nghĩa hiên ngang mở miệng trách móc: "Nói năng linh tinh! Nhà xác là nơi mấy người có thể tùy tiện vào xem sao?! Mấy người rốt cuộc tìm ai ở bên trong!"

"…" Bọn tôi chẳng tìm ai cả…

Lý Trường có chút cạn lời, bên trong đều là người chết, mình có thể tìm ai?! Mặc dù người ta đều là thần tiên, nhưng dù gì từ nhỏ cũng chịu nền giáo dục hiện đại, sau này thức tỉnh là chuyện của sau này. Bây giờ chợt nghe những lời xui xẻo như vậy, mọi người ít nhiều cũng có chút không kịp phản ứng.

Dương Nghiên đứng bên cạnh nhìn người trực ban nửa ngày, đột nhiên giật mình. Sau đó lại thả lỏng, châm điếu thuốc rồi dựa vào bức tường phía sau, hít sâu rồi nhả ra một làn khói, cười một tiếng: "Không ngờ lão Lý làm việc lại không tốt như vậy?!"

Cái gì?!

Phong Tiểu Tiểu và Lý Trường cảm thấy quái lạ, nhưng bộ dạng người trực ban lại đổi thành biểu cảm kinh ngạc, ngón tay run run chỉ vào Dương Nghiên, khẩu khí hung hăng càn quấy như ông lớn lúc trước chốc lát biến thành sợ hãi chột dạ: "Cậu, cậu là ai? Cậu làm sao biết…"

"Làm sao biết bạn cũ của ông…" Dương Nghiên có lòng tốt giúp ông ta nói tiếp. Người trực ban hét một tiếng cắt ngang, sau đó nhanh chóng đổi sang biểu cảm nịnh nọt, "Người anh em này, chúng ta vào trong nói chuyện, vào trong nói… Có phải cậu biết nội tình gì không?!"

Quanh co một hồi, ba người cuối cùng lại được người trực ban cung kính mời vào trong phòng, rót nước bưng trà chu đáo.

Dương Nghiên vừa nói chuyện với người trực ban, vừa trao đổi ánh mắt với Phong Tiểu Tiểu và Lý Trường, ám chỉ bên này tôi đã lo xong. Người trực ban cũng chú ý đến hai người bên cạnh, cười nhiệt tình: "Người anh em này ở cùng với tôi là được, hai vị tùy ý tham quan, đến đây rồi thì coi như người nhà, tuyệt đối đừng khách sáo với tôi."

Mịa! Ai khách sáo với ông!

Chưa từng gặp ai nói chuyện xúi quẩy như vậy, Lý Trường và Phong Tiểu Tiểu cười gượng hai tiếng. Xem ra Nhị Lang Thần tóm được nhược điểm của người ta, còn ra vẻ chuyện này không tiện cho nhiều người nghe… Bỏ đi, dù sao bọn họ đạt được mục đích là được, chuyện bên ngoài giao cho Dương Nghiên lo.

***

Thả ba con quỷ ra khỏi ngọc bài chỉ dẫn, sau đó lấy bùn ra bắt đầu làm việc. Do liên quan đến cơ thể đàn ông, công đoạn đắp thân do Lý Trường hoàn thành, Phong Tiểu Tiểu chỉ phụ trách chỉ dẫn, tu sửa, khai linh.

Bận rộn gần hai tiếng rưỡi, Thái Bạch với Nữ Oa tân nhiệm lần đầu hành nghề không quá thành thục lao lực nửa ngày, cũng coi như hợp tác sửa xong ba thi thể nam, nhét ba con quỷ vào trong. Tiếp theo, trong thời gian xấp xỉ một chén trà, tổ hợp ba tên côn đồ hoàn dương cuối cùng cũng mở mắt, hưng phấn la hét và nhảy từ trên giường xuống.

"Ăn cơm, ăn cơm!"

"Tắm, tắm!"

"Về nhà, về nhà!"

"Đám anh đây coi như được sống lại rồi, oa oa…"

Ba tên đần phát tiết hét loạn lên, quần áo cũng chưa mặc mà đã chạy loạn khắp nhà xác. Lý Trường thở hổn hển, đạp một cú: "Im lặng! Đây là nhà xác, muốn tạo lời đồn ma quỷ à?!"

Ba tên côn đồ lúc này mới ngoan ngoãn dừng lại. Sau vài ngày sống chung và trải qua một loạt sự việc, sự kính sợ của ba tên này đối với đám người Phong Tiểu Tiểu đã nâng lên một tầm cao trước giờ chưa từng có.

Phong Tiểu Tiểu theo sát phía sau, đạp còn mạnh hơn: "Đậu má! Không mặc quần áo muốn hại bà đây đau mắt hả? Có tin bà đây gọi Xi Vưu đến diệt trừ bọn mi không!"

Ba tên côn đồ bị dọa đến mặt trắng bệch, vốn dĩ sắc mặt vừa sống lại không có mấy phần huyết sắc trong phút chốc lại biến thành màu trắng. Ba tên này ba chân bốn cẳng nhanh chóng lấy quần áo đã chuẩn bị trong ba lô mặc vào.

Vừa mặc xong không bao lâu, ngoài cửa truyền tới tiếng nói chuyện nơm nớp lo sợ của người trực ban: "Người anh em, tôi vẫn phải vào trong xem sao, cậu đừng khuyên nữa, chúng ta lát nữa nói tiếp…"

Sau đó là tiếng nói của Dương Nghiên như vô tình mà lại là cố ý nâng cao âm lượng: "Tôi cảm thấy âm thanh là từ bên ngoài truyền tới. Trong nhà xác có người? Đừng đùa nữa, bây giờ là xã hội khoa học văn minh, những thần tiên quỷ quái đó chỉ là nói xằng bậy, một người hiện đại như anh sẽ không tin điều này chứ?!"

"Người anh em, cậu không biết thôi, làm nghề chúng tôi ít nhiều cũng có chút tin vào mấy chuyện này, dù gì…" Cùng với tiếng nói, còn có tiếng chìa khóa mở cửa.

Cửa rất nhanh được mở ra, Lý Trường và Phong Tiểu Tiểu còn đang nghĩ nên làm thế nào, ba tên côn đồ không hổ là có kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn, đã rất nhanh lau nước mắt kêu gào: "Anh Lý, cho bọn em nhìn thêm một cái đi, đại ca chúng tôi chết thảm quá…"

Người trực ban vừa vào trong, liền nhìn thấy ba tên côn đồ đầu tóc năm màu đang khóc lóc ỉ ôi.

Thở nhẹ ngụm khí, người trực ban tự động bổ não phân tích cảnh tượng trước mắt, mặt nghiêm túc: "Ba tên này vào cùng mọi người à? Như vậy không hay lắm, phòng này chuyên dùng để chứa những xác chết liên quan đến án mạng không bình thường. Ngộ nhỡ động đến thi thể sẽ bị cảnh sát thẩm vấn…" Sau đó chuyển sắc mặt nói với Dương Nghiên, "Người anh em, cậu xem, tôi mặc dù có lòng che giấu, nhưng thế này cũng quá…"

"Yên tâm, bọn tôi tuyệt đối không để bọn chúng làm loạn. Chuyện của anh để sau này chúng ta nói tiếp." Dương Nghiên lập tức tỏ thành ý, nhét một xấp tiền mặt vào tay tên trực ban rồi lại nghiêng mắt nhìn ba tên côn đồ, "Còn không mau cút ra ngoài?!"

Nhị Lang Thần đã lên tiếng, mặt ba tên côn đồ xám xịt liền lăn ra ngoài.

Người trực ban hài lòng, chuyện phiền phức gần đây đã có thông tin nội bộ, còn có khoản bên ngoài… Chỉ có điều, cho người vào đi dạo một vòng, chắc không sao nhỉ?!

Đám người Phong Tiểu Tiểu cũng hài lòng. Ba tên côn đồ thuận lợi hoàn dương, rắc rối được giải quyết, còn về tiền bị tổn thất… Dùng lời của Dương Nghiên mà nói thì vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết căn bản không tính là vấn đề.

Ba tên côn đồ dĩ nhiên là hài lòng nhất, bọn chúng là người trực tiếp nhận được lợi mà.

Thế là anh vui, tôi vui, mọi người vui, ba bên hòa bình hữu nghị chia tay. Một ngày đầy giông tố khép lại một cách thuận lợi như vậy.