Tầm mắt Billie đã có chút mơ hồ, nhưng cô ta vẫn thấy rõ động tác cô gái phương Đông kia nắm một nắm bùn trong tay ấn lên vết thương của mình.
Sẽ bị nhiễm trùng đó!!!
Billie vừa định hét lên đột nhiên thì tầm mắt đã bị thu hút bởi ánh sáng trắng tràn ra trên tay của cô gái, tiếp đó là một dòng nước ấm theo miệng vết thương chảy vào trong cơ thể của cô ta. Một luồng sức mạnh nhu hòa như thể chặn cảm giác đau nhức nóng rực ở bụng lại, máu dần ngừng chảy, sức lực cũng từ từ khôi phục. Billie kinh ngạc phát hiện cảm giác suy yếu trầm trọng trên người vừa rồi đã biến mất, bây giờ cô ta cảm thấy khỏe đến mức có thể chạy mấy ki-lô-mét cũng được luôn.
Chờ đến lúc Phong Tiểu Tiểu bỏ tay ra, Billie liền ngồi bật dậy, hai tay sờ soạng mấy cái lên phần bụng đã lành lạnh như ban đầu, khó mà tin nổi sợ hãi kêu lên: "Tôi đang mơ sao?"