Dương Nghiên hoàn toàn không che giấu ánh mắt của mình, do vậy tất nhiên là Phong Tiểu Tiểu và Trương Tam đều thấy được.
Phong Tiểu Tiểu nhướng nhướng mày còn chưa kịp mở miệng hỏi gì thì Trương Tam đã nhíu mày, vỗ vỗ cánh tay Dương Nghiên: "Bà già kia có gì đẹp, nếu ở thời của chúng ta khi đó thì trên ba mươi tuổi là đã làm bà rồi!"
Dương Nghiên "chậc" một tiếng, ngại ngùng mở miệng nhắc nhở Trương Tam, bản thân chị ta thật ra đã hơn "bà già" kia mấy đời tổ tông rồi đấy.
Phong Tiểu Tiểu cũng không phải cảm thấy Dương Nghiên nhìn người phụ nữ kia nhiều thêm vài lần chính là vì tiếng sét ái tình, vì thế cô liền mở miệng hỏi thẳng: "Anh Nhị nhận ra người phụ nữ kia sao?"