Chereads / Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa / Chapter 13 - Chương 12: Án mạng

Chapter 13 - Chương 12: Án mạng

Trong khoảng thời gian này, Lý Trường vẫn luôn ở gần chỗ chuẩn bị khai trương tiệm gốm nghệ thuật, giám sát công tác trang hoàng. Cam đoan có thể trong thời gian ngắn nhất giúp bạn học Nữ Oa có công ăn việc làm, thoát khỏi hàng ngũ nhân khẩu nghèo khó thất nghiệp của thành thị.

Mặt khác vì đã dùng hết phù triện, cho nên để có thể bắt kịp lần tiếp theo gặp thần tiên cần thức tỉnh thì phải chuẩn bị trước đạo cụ. Sau khi sắp xếp ổn thỏa về vấn đề mặt tiền cửa hàng, Lý Trường còn phải nhanh chóng tìm người bạn chữ như gà bới kia của mình để nhập hàng... Bởi vậy, Lý Trường thật sự rất bận, rất bận.

Nhưng dù bận mấy thì ông vẫn phải đến, không chỉ là bởi vì Dương Nghiên gọi điện nói phát hiện một tên thần tiên có khí tràng kỳ quái, càng bởi vì Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên bất giác lại gặp phải phiền phức khác. Lúc Dương Nghiên gọi điện cho Lý Trường, thật ra ông đang lái xe để chạy tới chỗ hai người rồi.

...

"Hai người lại gây chuyện gì vậy?" Lý Trường vừa vào cửa thì liền nhìn thấy Khương Lễ trước tiên, hồ nghi nhíu mày ba giây, sau đó quay đầu hỏi hai người nào đó.

"Chào chú ạ!" Khương Lễ có chút luống cuống đối mặt với việc gặp phụ huynh trong truyền thuyết. Vị này nghe nói chính là trưởng bối của Phong Tiểu Tiểu, quan hệ nhất định rất tốt.

"... Trước tiên cậu cứ ngồi xuống đi, tôi nói với bọn họ chút chuyện." Người được gọi là chú có chút cạn lời. Tuy rằng tuổi ông quả thật không nhỏ, nhưng ông có một trái tim không già... Ấn tượng đầu tiên, mức độ thiện cảm giảm 20. Hừ! Còn muốn theo đuổi Nữ Oa? Từ trên xuống dưới, chỗ nào so được với Phục Hy?

Phong Tiểu Tiểu đối mặt với chất vấn của Lý Trường thì cảm thấy quái lạ, cùng Dương Nghiên liếc nhau kinh ngạc hỏi: "Ông nói trước đi, bọn tôi đã gây ra chuyện gì?"

Lý Trường nhìn chằm chằm hai người một hồi lâu, xem vẻ mặt của bọn họ quả thật giống như không biết chuyện, bất đắc dĩ thở dài ngồi xuống xoa xoa thái dương: "Trong khu này vừa mới xảy ra án mạng..."

"Là nhà ai?" Phong Tiểu Tiểu hít vào một hơi, mặc dù mới gần gũi sát thủ trong truyền thuyết, nhưng loại chuyện này đối với dân đen vẫn là có chút đáng sợ. Hơn nữa, trong khu này cô cũng quá rành, nhỡ đâu là người quen, có chút tình cảm thì quả thật khó có thể chấp nhận.

"... Không phải người quen của con." Lý Trường phức tạp nhìn Phong Tiểu Tiểu.

"Vậy là tốt rồi... Nếu không quen, vậy xảy ra án mạng thì có liên quan gì tới chúng ta?" Phong Tiểu Tiểu thở phào, sau đó lại càng thấy kỳ quái, cũng không phải cô và Nhị Lang Thần làm, hơn nữa hai người đều có thể chứng minh mình không có mặt ở hiện trường...

Lý Trường lại than thành tiếng: "Nhưng người chết cũng coi như có chút quan hệ với các con... Trước đó con cùng Dương Nghiên từng đánh một đám côn đồ phải không?"

"Con cảm thấy cần phải thanh minh sự trong sạch của mình. Đánh người chỉ có Dương Nghiên, con chỉ đứng xem." Phong Tiểu Tiểu vội giơ tay.

Dương Nghiên sờ sờ cằm: "Người chết là mấy tên côn đồ kia?"

Khương Lễ... Thân là con của thế gia làm sát thủ, bạn nam sinh này cảm thấy chuyện liên quan đến mạng người là quá bình thường. Hiện tại, chuyện cậu ta để ý là Lý Trường có vẻ không thân thiện với mình lắm: "Chú, chú uống nước đi?" Đôi mắt Khương Lễ trông mong lấy lòng Lý Trường, đảo khách thành chủ bưng trà rót nước, vội chết đi được.

"..." Lý Trường không còn lời gì để nói, tiếp lấy ly nước, hết sức phức tạp rối rắm nhìn Khương Lễ rồi không đếm xỉa đến nữa, quay đầu tiếp tục nói: "Bởi vì căn cứ theo kết quả điều tra, mấy tên côn đồ kia không lâu mới cùng các con từng xảy ra tranh chấp, thậm chí còn đánh nhau. Cho nên cảnh sát tình nghi khả năng các con gây án là rất lớn... Dùng câu của người nhà nước để tổng kết, chính là các con có đầy đủ động cơ gây án."

Khương Lễ khẩn trương lại kiên định nói: "Nhà của cháu có luật sư chuyên nghiệp, kinh nghiệm rất phong phú có thể giúp Tiểu Tiểu thoát thân!" Nói xong, lấy lòng nhìn Phong Tiểu Tiểu, giống như chờ biểu dương, cầu xoa đầu.

"... Cám ơn, nhưng chuyện này không phải do tôi làm." Phong Tiểu Tiểu câm nín, khóe mắt giật giật cũng cạn lời.

Dương Nghiên không thèm để ý tới bên này, nhún vai bất đắc dĩ nói với Lý Trường: "Trước tôi đã có phiền toái ở trên người, không nghĩ vận rủi đến bây giờ vẫn còn... Chuyện cũng không phải tôi làm, nhưng theo lời ông nói, chuyện này quả thật có chút phiền toái."

"Khá là rắc rối!" Lý Trường gật đầu.

Mặc dù là thần tiên, nhưng sinh hoạt ở đô thị hiện đại cũng tương đối bị hạn chế. Bọn họ không có khả năng thoát khỏi hoàn cảnh trói buộc, càng không thể không tuân theo pháp luật. Còn chưa nói đến hiện tại thần lực vẫn chưa ổn định, cho dù thật sự có thần lực trong người, vẫn như cũ phải tuân thủ quy tắc xã hội... Nếu cảnh sát thật muốn đem hai người đi, cho dù Lý Trường là Ngọc Hoàng đại đế cũng không có cách nào ngăn cản, trừ phi ông muốn bị truy nã toàn quốc.

Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên đương nhiên cũng hiểu điểm này, hai mặt nhìn nhau, hai người đồng thời bất đắc dĩ.

Bạn học Tiểu Khương cuối cùng cũng phát hiện bầu không khí không thoải mái. Nhìn trái nhìn phải lại nghĩ nghĩ, đỏ mặt cắn cắn môi, mở miệng: "Nếu không... Mọi người dẫn tôi đến xem hiện trường và thi thể đi?"

"Có gì đẹp mà nhìn, muốn chụp ảnh lưu niệm sao?" Phong Tiểu Tiểu xem thường.

Bị người trong lòng xem thường, Tiểu Khương càng thêm khẩn trương: "Không phải, ý của mình là, mình rất rành phương diện này, đi xem có lẽ có thể tìm được đầu mối gì đó."

"Ồ?" Lý Trường kinh ngạc, thấy hai người kia không tỏ vẻ phản đối mới chần chừ nói, "Thi thể thì có chút khó khăn, nhưng hiện trường đứng xa một chút vẫn có thể nhìn... Vừa rồi thất lễ, xin hỏi nhà cậu đây làm nghề gì?" Pháp y hay là cảnh sát?

Mặt Khương Lễ đỏ lên, ngượng ngùng: "Nhà của cháu làm sát thủ. Cam đoan danh dự uy tín lâu năm không lừa già dối trẻ, làm việc luôn luôn được nhận danh tiếng tốt đẹp và nhất mực khen ngợi. Hạng mục nghiệp vụ tính theo đầu người, mười vạn USD là giá khởi điểm. Giá sẽ tăng dựa theo độ khó và mức độ ảnh hưởng xã hội của mục tiêu... Về sau có ủy thác chú cứ nói với cháu, cháu có thể chiết khấu cho chú."

"..." Lý Trường yên lặng quay đầu, dõi mắt ra xa - trăng thanh gió mát... Ừ, thời tiết hôm nay thật không tệ...

...

Dưới ánh đèn đường, Dương Nghiên nhìn về phía xa nghe nói là hiện trường hung án: "Hình như có cái gì đó."

Lý Trường gật đầu: "Mắt thông thiên của Nhị Lang Thần có thể nhìn thấy nhiều thứ hơn so với người bình thường, thuộc loại phiên bản cao cấp trong các loại mắt thần, công dụng mắt âm dương cũng bao gồm trong đó... Tôi quên là còn có thể gọi cậu trực tiếp đến đây xem."

Khương Lễ nhỏ giọng hỏi Phong Tiểu Tiểu: "Tiểu Tiểu, hai thân thích này của cậu có phải bị di truyền bệnh thần kinh của gia đình không?"

Lý Trường liếc Khương Lễ một cái: "Tuy rằng tạm thời tôi còn nhìn không ra cậu là thứ gì, nhưng có thể khẳng định cậu là cùng loại với bọn tôi... Nhóc con, về sau nếu là gặp được đàn ông họ Phong thì trốn xa một chút. Cái gì cũng không biết mà cũng dám đi 'đào góc tường' Phục Hy?" (đào góc tường - cướp người)

Xuất phát từ tấm lòng quan tâm người bệnh và tôn trọng đối với người trong lòng, Khương Lễ ngoan ngoãn câm miệng.

Ngón tay Phong Tiểu Tiểu chọc chọc Dương Nghiên: "Mắt âm dương? Anh thấy được quỷ sao?"

Dương Nghiên gật đầu: "Thấy không rõ lắm, có thể là do chưa thức tỉnh hoàn toàn. Chẳng qua có ba ma trơi hình tròn mơ hồ vẫn luôn vây quanh chúng ta, chắc là mấy tên quỷ xui xẻo kia."

Da đầu Phong Tiểu Tiểu bất giác run lên, nhất thời cảm thấy xung quanh cũng toàn gió lạnh.