Bệnh tình của Chu Hân Nhiên ập tới quá bất ngờ, từ suy yếu đến hộc máu chỉ trong nháy mắt.
Nhưng chuyện kỳ lạ lại là, ngay khi bệnh tình chuyển biến xấu đến mức tất cả mọi người cho rằng chỉ còn kết quả sẽ phải nén bi thương, thì tình trạng cơ thể của Chu Hân Nhiên lại như bị ngưng lại ở một trạng thái quỷ dị...
"Tiểu Hân, Tiểu Hân thế nào rồi?" Cậu em họ thở hồng hộc, vẻ mặt kích động vọt tới cửa phòng bệnh, nhưng cái anh ta nhìn thấy lại là vẻ mặt mờ mịt giống y nhau của Đường Cần và Phong Tiểu Tiểu.
"À thì..." Đường Cần muốn nói lại thôi, quả thật không biết giải thích tình huống hiện tại như thế nào.
Cậu em họ nóng nảy: "Mau nói cho em biết đi, có phải Tiểu Hân không ổn rồi không?" Sốt ruột chết mất, đàn ông con trai sao lại giống các bà các chị thế không biết.
Đúng lúc này, giọng nói truyền ra từ trong phòng bệnh đã trả lời vấn đề của cậu em họ: "Kỳ lạ thật, sao cô ấy còn chưa chết?"