Lâm Dịch Xuyên thích người khác à? Cô thật sự nên sợ, nhưng trên thực tế thì không hề, có lẽ là ở bên nhau thời gian dài rồi nên đã tin tưởng lẫn nhau chăng?
"Tôi đã từng nói với Aaron, nếu như anh ấy có người phụ nữ khác, chúng tôi có thể over bất cứ lúc nào."
Lý Hân Như thấp giọng cười ra tiếng, "Tôi đoán nhất định anh ấy sẽ không như vậy đâu, cô An là người phụ nữ đẹp nhất tôi từng gặp, chắc chắn bạn trai cô vô cùng yêu cô."
An Noãn cười, không nói gì.
Sau đó bọn họ đi dạo trung tâm thương mại, hai người cũng dần trở nên thân thiết hơn. An Noãn chân chính cảm nhận được cái gì gọi là con gái nhà giàu, đôi giày mấy vạn, túi xách mấy vạn, cô ấy không hề chớp mắt trực tiếp quẹt thẻ mang đi. Chỉ một lát, Trương Húc đi theo sau lưng bọn họ đã xách rất nhiều túi lớn túi nhỏ.
Một giờ ngắn ngủi, An Noãn tính toán sơ sơ, cô Lý này đã tiêu hết mấy trăm vạn rồi.
"Chị An Noãn, chị đi dạo với em lâu như vậy, em muốn tặng quà cho chị, chị thích túi xách nhãn hiệu nào, em tặng chị một cái."
An Noãn vội xua tay nói, "Không cần không cần, tôi không cần, tôi có nhiều túi lắm rồi."
"Có người phụ nữ nào chê mình nhiều túi chứ, lúc nào em cũng thấy tủ quần áo của em thiếu một bộ nào đó, tủ giày cũng chẳng đủ bộ đấy."
Lý Hân Như nói đùa, kéo An Noãn đi vào một cửa hàng chuyên kinh doanh túi da. Túi xách bên trong không có một cái nào thấp hơn mười vạn cả.
An Noãn nhìn có chút xấu hổ, cô kéo Lý Hân Như rời đi.
Nhưng cô gái này quyết tâm muốn tặng cho cô một cái, tự làm chủ chọn cho An Noãn cái túi da cá sấu màu đen.
"Em cảm thấy cái này rất hợp với kiểu mạnh mẽ như chị ấy."
Thái độ Lý Hân Như rất cứng rắn nhét túi xách vào tay An Noãn.
"Chị An Noãn, nếu như chị không nhận, chứng tỏ chị không thích cái túi này, không tin mắt nhìn của em, hoặc là chị không thích em."
Trợ lý Trương đi theo phía sau bọn họ cũng nói, "Cô An, cô hãy nhận lấy đi, quả thật rất xứng với khí chất của cô, chút tiền này đối với cô Lý mà nói cũng chẳng tính là gì cả."
Lý Hân Như cười nói, "Đúng vậy, ai bảo anh ấy không dành thời gian đi chơi với em, ném một tấm thẻ đã muốn đuổi em đi, em sẽ quẹt hết thẻ của anh ấy, tức chết anh ấy."
Dĩ nhiên An Noãn biết "anh ấy" đó là ai, cô thật sự không thể ngờ được đến lúc này mà cô vẫn còn dây dưa với hắn.
An Noãn hết cách đành bất chấp nhận lấy, nhưng trong lòng đang suy nghĩ nên tặng lại cô ấy món quà gì.
An Noãn không hề thiếu tiền, nhưng từ trước đến nay cô chưa từng xa xỉ như vậy. Lâm Dịch Xuyên từng tặng mấy cái túi xách cho cô, sau khi bị An Noãn mắng một lần, anh cũng không dám tặng cô đồ xa xỉ nữa.
"Cô An, để tôi xách giúp cô nhé, lúc cô về tôi sẽ đưa cho cô."
An Noãn nhìn trong tay trợ lý Trương đã xách nhiều như vậy, nào có thể mặt dày làm phiền cậu ta nữa, cô cười nói, "Trợ lý Trương, hay là để tôi xách giúp anh mấy cái đi, anh như vậy tỉ số quay đầu quá cao rồi."
"Không cần không cần, tôi làm được."
Dưới sự kiên trì của An Noãn, trợ lý Trương đành đưa cho An Noãn mấy cái túi.
"Chị An Noãn, chị khách sáo như vậy, em sẽ ngại lắm đấy."
Lý Hân Như nói rồi tiến tới bên tai An Noãn, nhỏ giọng nói, "Nói chị biết, em rất ghét trợ lý Trương, cho nên em mới cố ý chỉnh anh ta. Mỗi lần em và chồng chưa cưới ở bên nhau, anh ta đều làm bóng đèn, chị nói xem anh ta có đáng ghét không chứ?"
An Noãn nhàn nhạt cười, an ủi cô ấy, "Thật ra trợ lý Trương rất tốt, chỉ là có lúc làm việc hơi cứng nhắc thôi."
Bọn họ lại đi dạo một lúc nữa, Lý Hân Như nhận được điện thoại, giọng nói của cô ấy với đầu kia dịu dàng đến mức khiến xương người cũng mềm ra, một cô gái thế này khiến người ta yêu thương biết bao chứ!
Nhân lúc Lý Hân Như đi qua một bên gọi điện thoại, trợ lý Trương lén nói với An Noãn, "Cô An, cô nhìn thấy rồi chứ? Nếu như ngài Mạc thật sự lấy người phụ nữ bại gia như vậy, tài sản có lớn hơn nữa cũng sẽ bị mất sạch thôi!"
An Noãn khựng lại, cười nói, "Trợ lý Trương, đây không phải là chuyện anh nên phiền não. Mạc Trọng Huy kiếm được, cô ấy mới có thể hoang phí như vậy, vả lại bản thân người ta chính là nhà giàu nhất Hồng Kông, tiêu tiền quen rồi. Việc anh nên làm nhất bây giờ chính là lấy lòng cô ấy, cô ấy là nữ chủ nhân tương lai của anh đó."
"Ai biết được, ngài Mạc chỉ vì dỗ ông thôi, đã chắc tương lai lấy ai đâu."
Lý Hân Như nói chuyện điện thoại xong thì đi tới, mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc, "Anh ấy nói đã gần xong việc rồi, sẽ tới đi ăn tối với em ngay."
Vừa nghĩ tới Mạc Trọng Huy sắp tới, An Noãn vội vàng nói, "Cô Lý, tối nay tôi còn có buổi tiệc xã giao, không đi cùng cô được nữa."
"Chị An Noãn, chị đã đi với em cả ngày rồi, đợi chồng chưa cưới của em tới, bọn em mời chị ăn cơm."
"Không được không được, cô đã tặng tôi túi xách quý giá như vậy rồi, tối hôm nay tôi có một buổi tiệc xã giao rất quan trọng, không thể vắng mặt được."
Lý Hân Như chu môi, tiếc nuối nói, "Vậy được rồi, ngày khác bọn em lại mời chị ăn cơm."
Trợ lý Trương vội vàng nói, "Cô An, đợi ngài Mạc đến rồi chúng tôi đưa cô về."
"Không cần đâu, ở gần đây thôi, tôi tự đi qua đó được."
Trợ lý Trương vẫn có lời muốn nói, nhưng ngại vì Lý Hân Như ở đây, cuối cùng cậu ta cũng không nói gì.
An Noãn tạm biệt bọn họ, đi dạo cùng Lý Hân Như cả ngày, lúc này cô mới phát hiện chân vô cùng tê mỏi, bụng lại đau hơn.
Đi vào phòng vệ sinh, sắc mặt cô tái nhợt như tờ giấy. Rửa mặt xong, dặm lại lớp trang điểm, tô thêm chút son môi, lúc này nhìn mới có chút tinh thần. Làm phụ nữ nhiều lúc thật sự không dễ dàng, nếu muốn thành công như đàn ông, nhất định phải bỏ ra cái giá lớn hơn.
An Noãn đi ra khỏi trung tâm thương mại, lại đụng trúng Mạc Trọng Huy.
Phản ứng đầu tiên khi người đàn ông này nhìn thấy cô là cau mày.
Hắn đi nhanh về phía cô, trầm giọng hỏi, "Tại sao em không ở cùng với bọn họ?"
An Noãn khựng lại một chút mới phản ứng được, hóa ra hắn đã biết An Noãn đi dạo phố cùng Lý Hân Như.
"Cùng nhau ăn tối đi." Mạc Trọng Huy lại thấp giọng nói một câu.
An Noãn từ chối, "Không được, tôi vẫn còn một bữa tiệc xã giao, phải có mặt."
Mạc Trọng Huy càng cau mày chặt hơn, "Nhìn sắc mặt em không tốt lắm? Lại phải ăn cơm với những người đàn ông kia à?"
An Noãn cười lạnh, "Xã giao đương nhiên có nữ có nam, anh tham gia không ít, chắc không đến nỗi bẩn như anh nói chứ?"
"Em cứ nhất định phải làm phụ nữ mạnh mẽ sao? Anh ta không hề phản đối em ăn uống xã giao với đàn ông à?"
"Chồng chưa cưới của tôi rất tôn trọng tôi, cũng rất tin tưởng tôi, anh ấy ủng hộ mỗi quyết định của tôi, càng không có chuyện nghĩ tôi bẩn thỉu gì hết."
Mỗi một câu nói của An Noãn đều tràn đầy thái độ thù địch.
Mạc Trọng Huy hít sâu một hơi, nghiêm túc nói, "Sắc mặt em thật sự khó coi, có phải em khó chịu chỗ nào không?"
"Không, tôi rất khỏe, cảm ơn ngài Mạc đã quan tâm."
An Noãn nói xong vòng qua hắn đi thẳng, lúc sượt qua vai, Mạc Trọng Huy cầm lấy cổ tay cô.
"Buông tay!" Cô giận dữ quát lên.