"An Noãn, có một hạng mục lớn muốn giao cho cô, Công ty trách nhiệm hữu hạn Đầu Tư Thần Phong chuẩn bị xây mới một tòa nhà làm việc hai mươi tầng, họ mời công ty chúng ta thiết kế."
An Noãn cau mày hỏi, "Đây có tính là hạng mục lớn không?"
"Đương nhiên là có nguyên nhân của nó, thế lực sau lưng ông chủ của công ty này rất ghê gớm, nghe nói là con trai của vị cán bộ nào đó trong chính quyền trung ương, cái kiểu được gọi là con ông cháu cha ấy, móc nối tốt quan hệ với anh ta tuyệt đối có lợi cho sự phát triển sau này của cô ở Bắc Kinh, ở Trung Quốc không phải rất chú trọng các mối quan hệ sao? Trước giờ những công trình của chính phủ thông thường đều do công ty thiết kế trong nước làm, có rất nhiều công trình đều giao thẳng cho một trường đại học nào đó. Còn có những công trình to lớn mang tính biểu tượng thì mời thẳng nhà thiết kế lớn đạt những giải thưởng quốc tế, nếu như cô có người móc nối trong nội bộ, có thể tham gia vào những công trình đó, cho dù chỉ là một bộ phận thiết kế nhỏ thôi, cũng sẽ dễ dàng có được sự công nhận của mấy lão già trong hội đồng quản trị."
"Vậy được, tôi sẽ làm hạng mục này."
Hứa Vĩ Thần tươi cười tán thưởng, "Quả nhiên là một người phụ nữ thông minh, sáng mai chín giờ đến Công ty trách nhiệm hữu hạn Đầu Tư Thần Phong dự họp, người của họ sẽ giới thiệu chi tiết cho cô."
"Tôi là lính mới, bọn họ có thể tin tưởng tôi không?"
Hứa Vĩ Thần vỗ đầu cô cười nói, "Cô gái à, dù thế nào cũng không thể mất tự tin, cô phải biết sức ảnh hưởng của tập đoàn Mạc Thị đối với cả Trung Quốc này lớn bao nhiêu, ngay cả hạng mục khách sạn của tập đoàn Mạc Thị cô cũng đã làm rồi, còn có ai dám không tin tưởng cô? Nói thật cho cô biết này, chính đối phương đã chủ động đưa ra yêu cầu mời cô làm nhà thiết kế chính đấy."
"Thật sao? Mức độ nổi tiếng của tôi ở Trung Quốc cao đến vậy à?"
An Noãn vẫn còn đang mừng thầm, cuối cùng thì ngày hôm sau khi đến Công ty Đầu Tư Thần Phong, nhìn thấy ông chủ của họ, An Noãn mới hiểu rõ.
"Người đẹp, chúng ta lại gặp nhau rồi. Tôi là CEO của công ty trách nhiệm hữu hạn Đầu Tư Thần Phong - Thẩm Thần Phong."
Trong lòng An Noãn hối hận muốn té ngửa, theo bản năng cô nhận ra rằng không nên chọc trúng kiểu đàn ông này, nhưng bây giờ cô đã lên thuyền giặc rồi, còn có thể giữa đường xuống thuyền sao?
An Noãn nặn ra một nụ cười đầy tính chuyên nghiệp, bắt tay với anh ta, "Tôi là An Noãn, nhà thiết kế của JM chi nhánh Bắc Kinh."
"Tôi biết, tôi đã biết cô từ lâu rồi, nữ thiết kế xinh đẹp."
An Noãn theo thói quen cau mày, cái thói quen này gần như là bị ảnh hưởng bởi Mạc Trọng Huy trước đây.
Trong cuộc họp, quản lý các phòng ban đã giới thiệu đơn giản tình hình cơ bản của công ty cho An Noãn, cặn kẽ đưa ra các yêu cầu của họ.
An Noãn vừa nghiêm túc ghi chép, cũng vừa đưa ra cách nghĩ của mình. Trong cả quá trình hội họp, ánh mắt nóng rực của Thẩm Thần Phong như muốn thiêu đốt cô.
An Noãn cố gắng không nhìn tới anh ta, mãi đến cuối cuộc họp, cô mới nghiêm túc nhìn anh ta nói, "Tổng giám đốc Thẩm, chiều hôm nay tôi sẽ đưa đội ngũ thiết kế của mình đi khảo sát hiện trường, trong vòng một tuần sẽ đưa ra kế hoạch ban đầu của chúng tôi."
Thẩm Thần Phong cười nói, "Tôi tin tưởng tuyệt đối vào năng lực của cô An, nếu không cũng sẽ không bảo đích danh cô thiết kế cho chúng tôi. Công việc là công việc, cơm thì vẫn phải ăn, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm nhé."
An Noãn khéo léo từ chối, "Thiện chí của tổng giám đốc Thẩm tôi xin nhận nhưng tôi còn có việc ở công ty."
"Cô An từ chối tôi trước mặt bao nhiêu người của công ty tôi như vậy, có phải là không nể mặt tôi rồi không?"
Thẩm Thần Phong thấy An Noãn hơi ngượng ngùng, anh ta cười nói, "Đi thôi, có bận hơn nữa thì cũng phải có thời gian ăn cơm."
Bữa ăn trưa được đặt tại một nhà hàng cao cấp, khi họ đến cửa nhà hàng, giám đốc đã đích thân đến nghênh đón, ông ta luôn mồm vâng dạ với Thẩm Thần Phong, một tiếng hai tiếng "cậu Thẩm" gọi rất nhiệt tình.
Trong gian phòng VIP, mọi người ngồi đầy một cái bàn tròn lớn.
An Noãn ghét nhất các bữa tiệc xã giao, nhưng lúc nào cũng không tránh khỏi.
Chỗ ngồi của cô tất nhiên được sắp xếp bên cạnh Thẩm Thần Phong.
Quản lý cấp cao của công ty người nào người nấy đều tinh tường, làm gì có ai không nhận ra hứng thú đầy lộ liễu của Thẩm Thần Phong đối với An Noãn.
Tất cả mọi người đều nghĩ mọi cách để gán ghép hai người họ với nhau.
"Cô An, tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi xem trọng cô như vậy, có phải cô cũng nên cụng một ly với anh ấy không?"
Khương Lâm thấp thỏm đứng lên, nói hộ An Noãn, "Tổng giám đốc Thẩm, tửu lượng của cô An không tốt lắm, tôi thay cô ấy kính ngài một ly."
Thẩm Thần Phong không vui liếc nhìn anh ta.
Quản lý cấp cao của Đầu Tư Thần Phong nắm bắt thông tin, nhanh nhạy nói, "Giám đốc Khương, anh như vậy là không đúng rồi, không phải rõ ràng là cô An rất không có thành ý sao? Anh thế này là xem thường tổng giám đốc Thẩm hay thế nào đây?"
An Noãn hít sâu một hơi, rót cho mình một ly đầy, "Tổng giám đốc Thẩm, ly rượu này tôi kính anh, cảm ơn anh đã cho JM chúng tôi cơ hội, cho tôi một cơ hội."
An Noãn nói xong ngẩng đầu uống hết ly rượu, "Tôi cạn rồi, anh cứ thoải mái."
Khóe miệng Thẩm Thần Phong nhếch lên, anh ta phong độ cạn hết ly của mình.
"Tổng giám đốc Thẩm, bởi vì chiều nay chúng tôi còn phải làm việc, hôm nay không cách nào uống thỏa thích được, lần sau có cơ hội nhất định sẽ vui vẻ uống với anh mấy ly."
Thẩm Thần Phong nhàn nhạt cười nói, "Nhất định có cơ hội thôi, đến lúc đó vẫn mong cô An đừng nuốt lời."
Thẩm Thần Phong đã nói như vậy rồi, về sau cũng chẳng có ai dám làm khó nữa.
Khoảng thời gian sau đó, không có ai ép An Noãn uống rượu, họ chỉ đơn giản ăn bữa cơm nói chuyện mà thôi.
Chủ đề bàn tán từ đầu đến cuối đều vây quanh An Noãn, tất cả mọi người dường như đều rất tò mò về những gì cô đã trải qua và quá khứ của cô.
Còn có người khéo léo thăm dò chuyện tình cảm của An Noãn.
An Noãn chỉ nhàn nhạt nói với họ, cô có bạn trai đang làm việc ở nước ngoài, tình cảm hai người rất vững chắc.
Có người hỏi bạn trai cô làm công việc gì, An Noãn chỉ nói là đồng nghiệp.
An Noãn không tỏ vẻ khiêm tốn hay cao ngạo gì, cô chỉ là không muốn lôi Lâm Dịch Xuyên ra, để tất cả mọi người cảm thấy cô có thể có được ngày hôm nay đều là nhờ vào đàn ông, chứ không phải là do thực lực của cô. Cô cũng không muốn vì Lâm Dịch Xuyên mà tất cả mọi người đều thay đổi cách đối xử với cô.
Chỉ một ly rượu trắng thôi mà một lúc sau cô đã thấy vô cùng choáng váng. Cô không thể không thừa nhận, tửu lượng của cô quá kém.
An Noãn kiếm một cái cớ để đi nhà vệ sinh, cô ra sức lấy nước lạnh vỗ lên mặt mình, mong rằng có thể làm bản thân tỉnh táo hơn một chút.
Lúc ra khỏi nhà vệ sinh, cô lại bắt gặp Mạc Trọng Huy đang đi tới.
Mạc Trọng Huy vô thức cau mày lại, bước nhanh đến trước mặt An Noãn, hắn trầm giọng hỏi, "Sao em lại ở đây?"
An Noãn cười, "Đến nhà hàng đương nhiên là để ăn cơm rồi."
"Em uống rượu sao?"
"Uống một ly rượu nhỏ, xã giao mà, không còn cách nào khác."
Chân mày Mạc Trọng Huy lại cau chặt hơn, hắn trầm mặt xuống hỏi, "Đang xã giao với ai?"
"Nhắc đến mới nói, là bạn của anh đấy, Thẩm Thần Phong của Đầu Tư Thần Phong, gần đây chúng tôi hợp tác làm một hạng mục mới. Không nói nhiều nữa, tôi ra đây lâu rồi, phải quay lại đây."
An Noãn trở lại phòng ăn, Thẩm Thần Phong trêu chọc cô, "Cô An, tôi còn cho rằng cô ăn bữa cơm này không được vui vẻ nên bỏ đi rồi chứ."
"Tổng giám đốc Thẩm thật biết nói đùa."
Sau khi bữa cơm kết thúc, An Noãn trở về công ty, cô mở một cuộc họp với mọi người trước, sau đó phải đi khảo sát hiện trường, thời gian đều đã được sắp xếp kín kẽ.
Về phía Thẩm Thần Phong, khi anh ta vừa về đến công ty liền nhận được điện thoại của Mạc Trọng Huy, mời anh ta tối nay tụ tập.
Sau khi cúp điện thoại, đôi mắt của Thẩm Thần Phong nhíu lại.
Mạc Trọng Huy hẹn Thẩm Thần Phong đến Shine uống rượu, chỉ có hai người bọn họ.
Mạc Trọng Huy không hề keo kiệt khui hai chai rượu ngon, Thẩm Thần Phong nhịn không được trêu đùa, "Xem ra tất cả rượu ngon đều đã bị cậu cất giấu hết rồi, sau này muốn uống rượu ngon có thể tìm cậu mua không?"