Họ đến tập đoàn Mạc Thị thì đã có người đứng bên ngoài tiếp đón, đưa họ đến phòng hội nghị trên tầng cao nhất.
Rất nhiều những quản lý cấp cao của Mạc Thị đều tham dự cuộc họp. Tầm mắt An Noãn quét qua một lượt, không nhìn thấy Mạc Trọng Huy, anh ta là tổng giám đốc chắc sẽ không đích thân tham dự những cuộc họp kiểu này. Nói không chừng cả hạng mục này đều được trực tiếp giao cho cấp dưới xử lý.
Nửa tiếng đồng hồ đầu tiên, Hứa Vĩ Thần đã làm một bài thuyết trình hoàn hảo, tiếp sau đó là mọi người cùng nhau thảo luận.
Quản lý cấp cao của Mạc Thị không nhịn được tán thưởng, "Ethan Xu không hổ là nhà thiết kế hàng đầu của JM, hạng mục này được đích thân anh tham gia thì chúng tôi cũng nhẹ nhõm hơn nhiều."
Hứa Vĩ Thần cười nói, "Mọi người quá khen rồi, hạng mục này là do tất cả đội ngũ thiết kế của chúng tôi cùng nhau nỗ lực, không phải là công lao của một mình tôi, hơn nữa đây mới chỉ là khởi đầu, thời gian sau này vẫn có rất nhiều công việc còn phải nhờ đến ý kiến quý giá và yêu cầu của mọi người."
Cả phòng hội nghị thảo luận liên tục trong vòng ba tiếng đồng hồ, An Noãn vẫn luôn nghiêm túc ghi chép, cũng không phát hiện ra thời gian đã trôi qua nhanh như thế.
Cuộc họp kết thúc, các quản lý cấp cao của Mạc Thị đề nghị mời bọn họ bữa tối, Hứa Vĩ Thần không từ chối được đành phải đồng ý.
Bữa tối được đặt tại một nhà hàng lớn trực thuộc Mạc Thị, mọi người vây quanh một cái bàn tròn lớn, Hứa Vĩ Thần nói nhỏ bên tai An Noãn, "Đây chính là hội nghị bàn tròn sao?"
"Đây là ăn tối." An Noãn bực mình gắt, cô ghét nhất việc anh ta lấy văn hóa Trung Quốc ra nói chuyện.
Quản lý cấp cao của Mạc Thị cùng với đội ngũ thiết kế của họ, cả cái bàn tròn đã đầy kín người, nhưng quét mắt qua một lượt thì chỉ có mỗi An Noãn là nữ.
Sau khi nhập tiệc, cũng có người thăm dò mối quan hệ của An Noãn và Hứa Vĩ Thần.
"Ethan Xu, sao anh không giới thiệu cô trợ lý xinh đẹp của anh cho mọi người biết một chút?"
Hứa Vĩ Thần cười ôm lấy An Noãn giới thiệu, "Đây là An Noãn, tính cô ấy ngại ngùng, không thích làm trung tâm, hễ gặp phải những tình huống này cô ấy liền trốn sau tôi."
Thấy cái ôm này của Hứa Vĩ Thần, trong lòng mọi người đã hiểu rõ quan hệ của hai người họ. Chỉ có Khương Lâm là đầu óc mơ hồ không phân biệt được thật giả.
Có một số người nhìn có vẻ đạo mạo nghiêm túc, nhưng vừa uống mấy ly liền bộc lộ rõ bọn họ cũng chỉ là kẻ ngụy trang mà thôi.
An Noãn biết Hứa Vĩ Thần làm vậy là đang bảo vệ cô.
Món ăn vừa mới được dọn lên, có một vị quản lý cấp cao nhận được cuộc điện thoại, cúp máy xong khuôn mặt anh ta vô cùng kích động mà nói với mọi người, "Trợ lý Trương gọi điện đến nói ngài Mạc muốn đích thân cảm ơn Ethan Xu, ngài ấy sẽ lập tức qua đây."
Người này vừa nói xong, tất cả mọi người đều bắt đầu hồi hộp, bọn họ đang định đem hết các món trên bàn xuống đổi món mới lên thì Mạc Trọng Huy đã đẩy cửa bước vào.
Tất cả các quản lý cao cấp của Mạc Thị đều căng thẳng đứng lên, từng người một cung kính cất tiếng, "Ngài Mạc."
Từ giây phút Mạc Trọng Huy bước vào An Noãn vẫn luôn cúi đầu, không dám nhìn đến hắn.
Mạc Trọng Huy vừa nhìn đã thấy cô, hắn và Trương Húc đều đứng ngẩn ra tại chỗ. Hắn nheo mắt nhìn cô một hồi lâu.
Mãi cho đến khi một vị quản lý cấp cao giới thiệu, "Ngài Mạc, vị này chính là tổng giám đốc khu vực châu Á của JM, Ethan Xu, lần này khách sạn nghỉ dưỡng của chúng ta là do anh ấy đích thân thiết kế."
Mạc Trọng Huy giơ ra bắt tay Hứa Vĩ Thần rồi ngồi xuống chỗ của hắn.
Món ăn nhanh chóng được dọn lên đầy đủ, họ mở thêm mấy chai rượu đắt tiền, Mạc Trọng Huy đến rồi, không khí cũng lạnh dần, mọi người đều không dám tùy tiện nói chuyện nữa.
Ly rượu của Hứa Vĩ Thần đương nhiên cũng được rót đầy, hôm nay anh ta cũng được coi là nhân vật chính.
An Noãn nói nhỏ bên tai anh ta, cô nhắc nhở, "Hôm nay anh không thể uống rượu."
Khóe miệng Hứa Vĩ Thần cong lên, anh ta không hề để ý đến mọi người xung quanh mà giơ tay lên xoa đầu An Noãn, nói đùa bên tai cô, "Nếu cô là vợ tôi thì tôi sẽ nghe theo cô."
Cũng vào lúc này, Trương Húc nhìn thấy ông chủ của cậu ta hơi nhướng mày lên, không chỉ có Trương Húc, tất cả mọi người chắc hẳn cũng nhận ra, ngoại trừ hai người trong cuộc.
Có người bắt đầu giới thiệu, "Ngài Mạc, vị này là cô An, là trợ lý kiêm bạn gái của Ethan Xu."
Mạc Trọng Huy khó chịu liếc người kia một cái, anh ta nhanh chóng ngậm miệng lại.
Hứa Vĩ Thần gắp rất nhiều thức ăn vào trong chén An Noãn, rồi lại rót cho mình một chút rượu.
Người của Mạc Thị đều không dám rót rượu cho Mạc Trọng Huy, tất cả mọi người đều rót rượu cho Hứa Vĩ Thần.
An Noãn không nhìn nổi nữa nhưng cũng không thể làm gì được.
Cô thoáng liếc qua thì nhìn thấy tầm nhìn nóng rực của Mạc Trọng Huy đang hướng về phía cô một cách vô cùng lộ liễu.
Có người tinh ý đã nhận ra điều gì đó, người đó cười nói với An Noãn, "Cô An, cô là người phụ nữ duy nhất ở đây, có phải cũng nên kính ngài Mạc của chúng tôi một ly không?"
Thấy Mạc Trọng Huy không lên tiếng, những người còn lại cũng cất lời, "Đúng vậy đúng vậy, cũng nên chạm ly đi, cơ hội như thế này quả thật khó có được."
Khi An Noãn không biết phải làm thế nào, Hứa Vĩ Thần đứng dậy nhìn Mạc Trọng Huy nói, "Ngài Mạc, bạn gái tôi không thể uống rượu, tôi thay cô ấy kính ngài ba ly."
Hứa Vĩ Thần nói xong, sau đó đổ đầy ly rượu của mình.
An Noãn nóng ruột, kéo cánh tay Hứa Vĩ Thần, nhỏ giọng mắng, "Anh điên à? Anh mà uống xong ba ly là nhập viện luôn đó. Không phải chỉ là một ly rượu thôi sao, để tôi uống."
An Noãn hoàn toàn sảng khoái lấy ly rượu của Hứa Vĩ Thần, cũng vào lúc này, Mạc Trọng Huy đột nhiên đứng dậy, cầm lấy ly rượu, cất giọng nói trầm ấm của mình lên, "Lần này rất cảm ơn công ty JM đã hợp tác với Mạc Thị chúng tôi, khoảng thời gian sau này còn cần phải nhờ tới các anh. Ly rượu này tôi kính, mọi người cứ thoải mái."
Mạc Trọng Huy rất sảng khoái uống cạn cả ly rượu.
Trương Húc đứng bên cạnh sốt ruột nhưng cũng không dám nói gì, chỉ có thể than thở trong bụng.
"Tôi còn có chút việc cần xử lý, mọi người từ từ ăn, tiếp đãi không tốt mong mọi người bỏ qua."
Giọng nói đầy sức hút của Mạc Trọng Huy vừa dứt, hắn liền rời đi.
Trương Húc gấp rút đi theo hắn nhưng Mạc Trọng Huy lại ngăn cậu ta lại, "Trợ lý Trương, cậu ở lại đây, đảm bảo cho mỗi một người bạn bên JM của chúng ta đều an toàn về đến nhà."
Sau khi Mạc Trọng Huy rời khỏi, khí thế của hắn khi đó đều khiến mọi người phải hít sâu một hơi.
Sau đó Hứa Vĩ Thần nói nhỏ bên tai An Noãn, "Người đàn ông này trời sinh đã có khí chất, khiến cho người khác nhìn thấy liền tin tưởng và nghe theo, chẳng trách anh ta lại làm ăn lớn như vậy."
Tiếp sau đó, Hứa Vĩ Thần vẫn tiếp tục bị mọi người chuốc rượu, An Noãn lại không uống thêm một ngụm nào.
Tên này đôi khi cũng giỏi làm anh hùng cứu mỹ nhân lắm.
Bữa cơm tiếp diễn, An Noãn chỉ cảm thấy ánh mắt của Trương Húc như có thể xuyên thẳng qua cô.
Cuối cùng cũng đợi được đến lúc bữa tiệc kết thúc, Hứa Vĩ Thần cũng đã bị chuốc say.
Trương Húc bước tới trước mặt cô, thấp giọng nói, "Cô An, hình như bạn của cô say rồi, để tôi đưa hai người về nhà."
An Noãn xua tay nói, "Cảm ơn, không cần đâu, chúng tôi có tài xế."
Cô với Khương Lâm phải mất một lượng sức lớn mới có thể nhét Hứa Vĩ Thần vào trong xe, cô không nhờ tài xế chở họ về khách sạn mà chạy thẳng đến bệnh viện.
Xe dừng lại trước bệnh viện, Hứa Vĩ Thần vừa xuống xe đã nôn ra, An Noãn biết anh ta đã chịu đựng rất lâu rồi.
Sau khi mọi chuyện đều đã được sắp xếp ổn thỏa, An Noãn bảo Khương Lâm đi trước. Khương Lâm vẫn luôn giữ bộ dạng muốn nói lại thôi rồi mới rời đi.
Trương Húc vẫn luôn chạy xe theo họ đến bệnh viện, sau đó lại đến Shine.