Ngoại truyện 1: Đại Ngưu là một kẻ mặt khờ lòng quỷ
Bách Hủy dựa vào ký ức của kiếp trước nên đã tìm được rất nhiều thứ quý giá như bí tịch, linh thạch châu báu và cũng tìm thấy Đại Ngưu – một tu sĩ thiên tài nổi tiếng trọng tình trọng nghĩa của kiếp trước.
Tuy nhiên người và vật khác nhau. Vật có thể không thay đổi nhưng con người thì có. Hơn nữa, sự tích về tấm lòng trọng tình nghĩa của Đại Ngưu bắt nguồn từ việc cùng vợ mình đi tìm bảo vật. Cuối cùng bản thân sống sót trở ra, còn người vợ không bảo toàn được tính mạng. Sau đó hắn đưa xác vợ trở về, tổ chức một tang lễ long trọng cho nàng, trong buổi tang lễ hôm đó hắn đau khổ vô cùng. Mà những điều này đều là Bách Hủy được nghe kể lại, chứ kiếp trước khi cô ta còn sống chưa từng quen biết người đó. Chỉ có điều ký ức về gương mặt đau buồn của Đại Ngưu trong buổi tang lễ vẫn còn lưu lại chưa phai trong tâm trí cô ta, nên cô ta mới hy vọng mình có thể trở thành nữ tu được Đại Ngưu coi trọng.