La Thần dường như không mấy chú ý đến lời của Kế Đô, nhưng điểm quan trọng nằm ở chỗ "nhận lầm người rồi" thì y lại nhạy bén bắt được câu "Mặc dù Vinh Tuệ Khanh là do một tay ta tạo ra"- vô thưởng vô phạt trong đó.
"Ngươi tạo ra nàng thế nào?" La Thần cũng truyền âm lại.
Kế Đô phía đối diện lập tức cứng họng, nàng ta lại cười lạnh nói: "Xem ra huynh đã quên hết chuyện giữa hai ta rồi. Ta tạo ra cô ta như thế nào thì liên quan gì đến huynh? Dù sao huynh cũng nhận lầm người rồi… Nếu huynh cứ u mê không tỉnh như thế, sau này dù huynh có nhớ lại, ta cũng không tha thứ cho huynh đâu!"
La Thần im lặng hồi lâu, đột nhiên cười nói: "Ngươi cái gì cũng không nói, ta làm sao tin ngươi được?... Bỏ đi, ngươi cứ coi như ta đã thay lòng đổi dạ rồi đi. Bây giờ trong lòng ta, chỉ có nàng ấy, không có ngươi."
Những lời ấy giống như một lưỡi dao, tàn bạo đâm vào tim Kế Đô, khiến nàng ta đau đớn không nói lên lời.