Vinh Tuệ Khanh nhìn thấy đạo trưởng Doanh Xung mặc trang phục trắng tung bay dưới ánh trăng thì khiếp sợ đến mức lùi lại vài bước, thiếu chút nữa cô còn tưởng rằng hôm nay mình không trốn thoát được thì may thay lại nghe thấy tiếng hát của Diệu Âm Điểu từ không trung truyền tới khiến cô như trút được gánh nặng.
Mỗi lần xuất hiện, Thánh nữ của thần điện Quang Minh đều đúng lúc cứu Vinh Tuệ Khanh khỏi tình cảnh nước sôi lửa bỏng.
Đạo trưởng Doanh Xung lặng lẽ thu hồi lại áp lực vừa phát ra.
Trên bầu trời xanh thẫm, xuất hiện một chiếc liễn màu trắng lơ lửng trên không trung, phía sau là vầng trăng tròn vành vạnh.
Bốn con Diệu Âm Điểu kéo liễn mở miệng nói tiếng người: "Thánh nữ tới, các ngươi còn không quỳ xuống nghênh đón?"
Vinh Tuệ Khanh không chút do dự quỳ sụp xuống, cúi đầu bái lạy Thánh nữ đang ngồi trên liễn.
Đạo trưởng Doanh Xung trừng mắt nhìn chiếc liễn kia một lúc lâu, mới miễn cưỡng quỳ xuống.