La Thần đứng dưới gốc cây dương xỉ to lớn đưa lưng về phía Vinh Tuệ Khanh, yên lặng nhìn Đồ Sơn Quỹ Họa độ kiếp trên đỉnh núi.
Vinh Tuệ Khanh khoanh chân ngồi, định đả tọa tu luyện, bình tĩnh nỗi lòng mới dậy sóng. Cô không biết La Thần có cảm tưởng gì khi nhìn bức tranh kia, nhưng người ta bình thường không thấy bóng lưng của mình, nếu y thờ ơ với điều này thì cũng hợp lý.
La Thần quay đầu thấy Vinh Tuệ Khanh định tu luyện thì vội mở kết giới giúp cô, nhưng thử mấy lần vẫn không thể thiết lập kết giới tại đây.
Xem ra núi Đại Hoang này có chút lai lịch.
La Thần từ bỏ ý định thiết lập kết giới, ngồi xếp bằng cạnh Vinh Tuệ Khanh, cảnh giác nhìn bốn phía.
Vinh Tuệ Khanh nhanh chóng vào trạng thái quên mình và xung quanh.
Hình như nguyên khí đất trời trong chỗ này đặc biệt thích hợp cho cô tu luyện, cô dùng sức ít hơn mọi khi vận chuyển Húc Nhật Quyết mấy Đại - Tiểu Chu Thiên.