"Sao rồi? Có vấn đề gì lớn không?" Vinh Tuệ Khanh thấy sắc mặt La Thần chợt biến, lo sợ bất an mà hỏi dò.
La Thần chưa từng hỏi về thân thế của Vinh Tuệ Khanh, chỉ từng nghe cô chủ động nhắc đến một lần, đều là về mẹ của cô, còn có quê hương núi Lạc Thần của cô.
Thế nhưng La Thần nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra cái gì.
Cho dù xuất thân của Vinh Tuệ Khanh thật sự chỉ là một cô nương thôn quê, mẹ của cô cũng chỉ là trùng hợp có được một khuôn mặt đẹp đến kinh người như vậy, thế nhưng làm sao giải thích được cô vừa chào đời không lâu, đã có người gieo một luồng hơi thở dạng ký sinh thể vào trong cơ thể cô?
Luồng hơi thở này rất linh hoạt, tiến có thể công, lùi có thể thủ.
Nếu như Vinh Tuệ Khanh cả đời không tu hành, luồng hơi thở kia có thể sẽ vẫn ẩn nấp, đợi khi thọ nguyên của cô kết thúc, luồng hơi thở kia có thể sẽ bỏ trốn, trở về giữa đất trời.