"Ưm... Chàng..."
Chỉ cần Vinh Tuệ Khanh mở miệng ra nói, La Thần càng hôn nhiệt tình hơn, ngay cả lưỡi cũng chui vào trong khoang miệng nhỏ nhắn của cô, điên cuồng di chuyển bên trong.
Cánh tay cứng rắn như sắt, siết chặt lấy cô vào lòng.
Một cánh tay đặt ở hông cô, một cánh tay khác lại sờ soạng trên người cô, nhanh chóng xé sạch quần áo của cô, chỉ còn lại bộ hộ giáp thiếp thân làm bằng lông đuôi Phượng Hoàng kia.
Lúc này La Thần bắt đầu hối hận vì đã luyện chế bộ hộ giáp này cho cô. Tác dụng hộ thân thì chẳng phát huy bao nhiêu lần, ngược lại tác dụng cản trở thì biểu hiện cực kì rõ ràng.
Nhưng hộ giáp rắn chắc như vậy, dù y có sử dụng ma khí cũng không xé rách được.
La Thần thấp giọng mắng chính mình, một tay càng tung hoành linh hoạt hơn trước ngực Vinh Tuệ Khanh, cuối cùng mở được hộ giáp thiếp thân của cô ra.