Thì ra thật sự muốn cướp La Thần.
Vinh Tuệ Khanh căm giận nói: "Các cô tính toán nhầm rồi, người đàn ông của ta bị yếu..."
Vừa dứt lời, Vinh Tuệ Khanh liền cảm nhận được La Thần đang "ngất xỉu" trên vai mình cũng run một cái.
"Bị... bị yếu...?" Các ngư nữ kia lập tức ngây người. Bọn họ từng thấy nhiều cái cớ rồi, thế nhưng chưa từng thấy cái cớ là "bị yếu" như vậy.
Từng luồng ánh mắt quét tới quét lui giữa hai chân La Thần.
Vinh Tuệ Khanh cố ý không nghĩ tới cảm nhận của y, tiếp tục nói với đám ngư nữ đang nghẹn họng nhìn trân trối kia: "Các cô cả đời sinh ra trên đảo, lớn lên trên đảo, nên chưa gặp được bao nhiêu đàn ông. Ta nói cho các cô biết, đàn ông trên đời này rất nhiều người vô cùng kỳ quặc. Có người lợi hại, có người lại không được. Vận may của các cô không tốt, đụng trúng một người đàn ông bị yếu."
Các ngư nữ nhìn nhau, sau đó đồng thanh nói với Vinh Tuệ Khanh: "Bọn ta không tin."