Ở khoang dưới cùng của thuyền báu, cả đám thủy thủ chèo thuyền lòng như lửa đốt, dùng hết các loại biện pháp, thế nhưng thuyền báu vẫn như cũ, nửa tấc cũng không chuyển dời.
Rõ ràng thấy rõ phía trước là vùng nước mênh mông vô tận, không có thuyền khác cản đường, cũng không có sinh vật phù du hay các loại cá khổng lồ bơi ngang qua, càng không có đảo nhỏ hay đá ngầm gì ngăn chặn dòng nước.
Thế nhưng bất kể bọn họ có tăng linh lực lên thế nào, bất kể bọn họ rẽ qua rẽ lại bao nhiêu lần, thuyền báu vẫn xoay quanh tại chỗ, nửa tấc khó dời.
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Một cô gái mặc áo trắng chậm rãi đi xuống từ lầu năm, bước đến boong thuyền lầu ba.
Thanh âm của nàng không lớn, thế nhưng tự có một loại uy nghiêm. Dung mạo không tính là rất đẹp, thế nhưng rất có khí thế. Chỉ cần nàng đứng ở nơi đó, đã khiến rất nhiều người không tự chủ được mà lấy làm thẹn.
Quan trọng hơn nữa là, nàng là người phàm không có tu vi!