Lang Thất nghe được lời Vinh Tuệ Khanh, tuy rằng không quá hài lòng nhưng người ta đã không chịu bán mình đi là nó đã thấy đủ. Lang Thất quay đầu lại thấy A Nga kề vai đứng cùng một chỗ với mỹ nhân ngư đại ca của mình, nhìn thế nào cũng không thuận mắt nổi, bèn lội qua dòng nước, kéo nàng đến đứng ngay ngắn bên người mình.
Vẻ mặt A Nga tươi rói nhìn về Lang Thất, cái miệng nhỏ nhắn đỏ ửng mê người tựa như rặng san hô diễm lệ nhất. Ánh mắt của nàng trong trẻo nhìn về phía Lang Thất, trong lòng hay trong mắt cũng chỉ có một mình Lang Thất mà thôi.
Lang Thất cảm thấy trong lòng được lấp đầy, một cảm giác mà cả đời trước lẫn đời này đều chưa từng trải qua.
Lang Thất không nhịn được mà cúi đầu, khẽ khàng lại cẩn thận hôn một cái lên môi A Nga.
A Nga giật mình mở to hai mắt, lông mi thật dài chớp chớp quét qua mặt Lang Thất.