Vinh Tuệ Khanh che mặt, không đi tới chào hỏi Lâm Phiêu Tuyết và Vi Thế Nguyên, chỉ nhìn về phía đám thủy thủ mới được nhận làm thuyền công.
Một nữ tu với vẻ mặt cô đơn đứng trong một đám nam tu áo đen có vẻ đặc biệt nổi bật. Đó chính là La Xảo Tư trước đây từng nắm quyền lực trong tay, gần như là một bước lên trời.
Trước đây nàng ta luôn có bộ dạng mình đầy trí tuệ, nắm chắc mọi việc trong tay, dự tính được trước tất cả.
Nhưng bây giờ, gương mặt nàng ta lại tiều tụy, áo bào đạo sĩ trên người cũng rách rưới, thậm chí có nhiều chỗ bị rách lộ cả da thịt, hình như cuộc sống thật sự không tốt lắm.
Vinh Tuệ Khanh lặng lẽ cảm nhận. Dường như tu vi của La Xảo Tư vẫn dừng lại ở Trúc Cơ sơ kỳ, không hề tiến bước.
Bây giờ nàng ta thậm chí còn chấp nhận ký khế ước người làm công, chắc là đã cùng đường rồi.