Tống Chi Bá thất lễ đứng lên, trong lúc vội vàng gã đã lật tung chiếc bàn dài trước mặt.
"Nàng chính là Vinh Tuệ Khanh? Là Luyện Đan Sư có thể luyện được đan dược thất phẩm sao? Lại còn là Đại Trận Pháp Sư?!" Tống Chi Bá đưa ra câu hỏi liên tiếp, trong giọng nói tràn ngập sự hoài nghi và chất vấn.
Vinh Tuệ Khanh thản nhiên đứng ở một góc trên đài cao, cô không thèm quan tâm đến Tống Chi Bá mà quay đầu lại hỏi người chủ trì Thanh Vân Tông ở trên đài: "Người này là ai?"
Vẻ mặt của Tống Chi Bá lập tức trở nên đỏ hơn cả gan heo, gã vung tay áo lên, tức giận nói với người chủ trì của Thanh Vân Tông: "Thanh Vân Tông các ngươi tiếp đãi khách quý như vậy sao?... Tống Bá Chi ta từ trước đến nay chưa từng chịu sự nhục nhã như thế này!" Nói xong gã còn ngầm liếc Vinh Tuệ Khanh một cái. Tên của gã nổi tiếng như vậy, không lẽ nữ tu có mắt cao hơn đầu này không nhận ra mình?"