Trong kế hoạch của Lỗ Oánh Oánh, chỉ khi Vinh Tuệ Khanh tu luyện tới tầng thứ hai của "Phong Lôi Dẫn" mới phát hiện ra môn công pháp này có vấn đề. Thế nhưng đến lúc đó cô ta đã lún sâu đến mức khó thay đổi được gì nữa. Hoặc là tự phế tu vi, bắt đầu tu luyện lại từ Luyện Khí. Hoặc trở thành một nữ tu phóng đãng luyện mị thuật hạ đẳng, suốt ngày chỉ muốn song tu hoan ái cùng đàn ông.
Với bộ dạng như thế, Vinh Tuệ Khanh tuyệt đối không thể tu thành đại đạo giống như kiếp trước.
Thế nhưng nàng ta không ngờ được rằng, mới chỉ qua hai ngày Vinh Tuệ Khanh đã phát hiện quyển công pháp kia là giả. Thậm chí cô ta còn hùng hùng hổ hổ tìm đến tận cửa!
Lỗ Oánh Oánh chợt cảm thấy vết thương trên gương mặt mình hơi đau đớn. Nàng ta sợ hãi liếc mắt nhìn Vinh Tuệ Khanh trước mặt.
"Ngươi nói thật, ta tha cho ngươi một mạng. Nếu cứng đầu cứng cổ không nói, ta không còn cách nào khác ngoài sưu hồn!" Vinh Tuệ Khanh giơ tay phải lên, nhắm thẳng vào đỉnh đầu Lỗ Oánh Oánh.