Cô gái kia lại vội vàng che lấy nơi bí ẩn của mình, nhưng lại không yên tâm bộ ngực mềm mại của bản thân. Tay chân nàng ta luống cuống, che được phía trên thì lại hở phía dưới, chuyển trên chuyển dưới loạn hết cả.
Nếu Vinh Tuệ Khanh là đàn ông, nhìn thấy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ bị chảy máu mũi.
Nhưng đáng tiếc cô là con gái, còn là một cô gái rất bình thường nữa. Nên màn làm dáng của cô gái đó khó tránh trở thành vô ích.
"Được rồi, đừng làm bộ ra vẻ ta đây nữa. Người nhà của cô đều đã bất tỉnh cả rồi, cô còn không mau đi chăm sóc họ đi?" Vinh Tuệ Khanh quay người muốn bỏ đi.
"Cô nương, xin chờ một lát!" Cô gái đó có hơi gấp gáp, để cơ thể trần trụi đuổi theo.
Vinh Tuệ Khanh không quay đầu lại, hờ hững nói: "Còn có chuyện gì nữa?"