Lang Thất và Xích Báo đều là yêu thú đã Trúc Cơ nên rất mẫn cảm với mùi yêu thú.
Xích Báo thấy thế vội vàng đứng yên lặng sau lưng Vinh Tuệ Khanh, cả người cảnh giác.
Lang Thất vốn đang nghía Đông nhìn Tây, đảo mắt một cái đã thấy Xích Báo chiếm mất vị trí tốt nhất bèn tức giận, vội vàng chen vào.
La Thần cũng cảm thấy có điều không đúng. Gió đêm thổi tới cuốn theo mùi màu tanh nồng càng lúc càng đậm phảng phất trong không khí. Khi ráng chiều đỏ rực phía Tây sà xuống mang tới cảm giác thâm trầm.
Thế nhưng nơi này rõ ràng là một thị trấn nhỏ có người ở. Mặc dù hoàng hôn đã buông xuống nhưng khung cảnh nơi đây vẫn nhộn nhịp, tấp nập người qua kẻ lại.
La Thần nheo mắt. Không sai, những người đang đi trên đường đều là người phàm. Không có yêu ma, không có quỷ quái, càng không có yêu thú.