Ánh nhìn của Mạnh Lâm Chân toát lên sự si mê, suýt chút nữa quên mất sửa đổi ký ức của cô bé kia.
Phải đến khi cô bé ừm một tiếng tỉnh lại mới khiến Mạnh Lâm Chân hoàn hồn. Mười ngón tay y điểm khẽ, nhẹ nhàng vận chuyển Tiểu Thiên Ma Cảnh tạo cho cô bé một giấc mộng về thân thế của mình: Từ nhỏ đã mắc bệnh, đành phải để tóc xuất gia mới cứu được một mạng. Cha ruột vốn là vương gia, còn mẹ là thiếp bên ngoài của cha. Hai người gặp gỡ muộn màng, sau này vương gia vượt qua muôn trùng gian khó mới có thể đưa người thương vào vương phủ và lấy làm vương phi chính thất. Hiện tại đón con gái trở về làm tiểu quận chúa.
Cô ta cảm thấy vô cùng đau đầu, bao suy nghĩ trong đầu đột nhiên rối rắm hỗn loạn. Ngay cả trí nhớ kiếp trước của cô ta cũng trở nên cực kỳ rối loạn. Nhất thời không chống đỡ nổi, cô ta ngất trong lòng Mạnh Lâm Chân.
Mạnh Lâm Chân nhẹ nhàng ôm lấy cô bé, cử chỉ dịu dàng nâng niu như châu như báu đến mức ngay cả bản thân cũng không nhận ra.