Người mặc áo đen vừa biến mất, không gian tĩnh lặng bên trong hang đá liền lắc lư rung động như sóng nước.
Một lúc sau, Khẳng Khẳng chít chít một tiếng tỉnh lại, rồi giậm chân với La Thần gọi lớn.
Xích Báo đứng dậy, nhỏ giọng gầm gừ rồi nhìn Vinh Tuệ Khanh đang nằm trong vòng tay của La Thần.
Lang yêu từng bước xê qua, trên mặt nó có một tia nghi hoặc: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"
La Thần nhìn chằm chằm vào gương mặt của Vinh Tuệ Khanh.
Dung nhan của cô với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường đang nhanh chóng hồng hào trở lại.
La Thần nhẹ nhõm thở phào một hơi, rồi đặt cô xuống.
Xích Báo vội vàng nằm ngang xuống đất, để làm một cái đệm lót mềm mại nhất cho Vinh Tuệ Khanh.
La Thần đặt Vinh Tuệ Khanh nằm lên trên người Xích Báo, đồng thời y nhìn tay trái của mình. Thanh trường đao của y đã biến mất.
Bên trong hang đá lập tức đầy mùi máu tanh khiến người ta mắc ói.