Con mắt thứ ba màu đỏ máu, nằm ở giữa hai lông mày trên cái đầu lớn của con báo gấm, phát ra chùm sáng màu vàng nhạt. Hai con mắt còn lại cũng có màu vàng nhạt, dưới màn đêm tối đen, chúng như hai cái đèn lồng nhỏ màu vàng, cùng với chùm sáng màu vàng nhạt mà con mắt thứ ba ở giữa phát ra chiếu rọi nhau, như có thể bổ trợ lẫn nhau.
Grừ!
Một tiếng gừ nhỏ phát ra từ trong cổ họng con yêu thú báo gấm.
Trong đầu Vinh Tuệ Khanh nhanh chóng xẹt qua câu nói "Yêu thú báo gấm, thần thông trời sinh" mà vừa rồi tu sĩ khôi ngô đó nói. Đây có lẽ chính là con yêu thú có thần thông trời sinh mà bọn họ nhắc tới, có thể khiến người ẩn thân hiện hình.
Vinh Tuệ Khanh như bị cố định tại chỗ, toàn thân trong chớp mắt cứng đờ, không thể cử động được. Không lẽ đây cũng là tác dụng kèm theo của thần thông đó? Có thể khiến một người mất đi cử động tự do trong thời gian ngắn? Nếu thật sự là như vậy, thì loại thần thông này quá phi thường rồi.