Lúc La Thần đến thôn Bì Thị này đã ẩn tướng mạo thật sự của mình đi, rồi đổi thành một hình dáng giống người đàn ông thật thà chất phác ở trong thôn.
Vinh Tuệ Khanh thì không thay đổi hình dạng. May mà trên mặt cô có vết sẹo, nên dù trông có vẻ thanh tú nhưng vì có vết sẹo kia nên dung nhan dù có đẹp đến mấy cũng đều bị giảm đi. Vóc dáng dù có nảy nở, nhưng váy áo rộng của thiếu nữ nông thôn cũng có thể che bớt đi. Hộ giáp làm từ lông đuôi chim phượng hoàng mặc sát người, nên bề ngoài không ai nhìn ra được.
Cái gọi là nhập gia tùy tục, hai người cũng làm không ít chuẩn bị, không để cho người dân trong thôn Bì Thị nhìn ra sơ hở nào.
Trên đường La Thần cõng Vinh Tuệ Khanh về thôn Bì Thị, dọc đường đã gặp không ít người dân lên núi săn bắt, đốn củi hoặc hái thuốc.
Mọi người vui vẻ chào hỏi nhau.
Trong không khí tươi mát ở thôn quê vào sáng sớm còn mang theo một tia ấm áp của mặt trời mới mọc.
Chim hót hoa thơm, tháng ngày bình dị.