Mặc dù tu vi thấp hơn một tầng, nhưng khí thế lúc này của Vinh Tuệ Khanh thì không ai địch nổi.
Người nọ cười lạnh một tiếng: "Luyện Khí cũng dám đấu với Trúc Cơ, thật sự là không biết lượng sức".
Vinh Tuệ Khanh đã dùng thân pháp di chuyển, lặng yên không tiếng động lấn đến trước mặt hắn, Nhật Nguyệt Song Câu đan xen vào nhau, xé áo choàng trước ngực hắn xuống.
Nếu không phải người đó chạy nhanh, trước ngực đã bị Nhật Nguyệt Song Câu chém thành một lỗ.
"Con tiện nhân này! Ác độc như vậy! Ông mới nhường ngươi ba chiêu, bây giờ mới là thật đây!" Người nọ thở hổn hển, tay phải khẽ lật, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay.
Thì ra là kiếm tu.
Vinh Tuệ Khanh cười lạnh. Đối với cô, có rất nhiều tu sĩ dối trá, mà tu sĩ kiếm tu lại chiếm tỷ lệ lớn trong số đó.