Từ khi Bách Hủy bị Thánh nữ thần điện Quang Minh trừng phạt thì không thể nói chuyện, thậm chí không thể dùng thần niệm truyền âm cho người khác. Nhiều lúc cô ta nghe thấy người khác nói chuyện, lại không thể biểu đạt được ý tứ của mình. Loại trừng phạt này thiếu chút tạo thành đả kích hủy diệt cô ta. Song, thời gian qua đi, cô ta dần nhận ra một vài ưu điểm.
Cô ta có thể trốn trong bóng tối quan sát động thái của người khác, đồng thời che giấu tâm tư của mình. Cứ như vậy, cô ta phát hiện hóa ra nơi tối tăm cũng là nơi mang lại đủ tươi sáng.
Ví như nói, thời điểm lần săn yêu thú này mới vừa bắt đầu, trong lòng Bách Hủy cảm thấy nôn nóng như lửa đốt. Bởi vì cô ta vẫn luôn cảm giác chỉ có cô ta mới biết chuyến săn yêu lần này có ý nghĩa gì và cả phải đến nơi nào mới đạt được hiệu quả làm ít ăn nhiều! Nhưng chưa cần cô ta mở lời, Bách Hủy đã phát hiện đích đến của tiểu đội bọn họ đi chính là tiến về phương hướng mà cô ta đã từng biết từ kiếp trước.