Tu vi của Viên Thông vốn cao hơn Vinh Tuệ Khanh một cấp, nhưng có uy áp của La Thần đè ép khiến ông ta không dám tùy tiện hành động. Hơn nữa, ông ta biết nếu làm Vinh Tuệ Khanh bị thương thì La Thần nhất định sẽ không chịu bỏ qua, chỉ đành đối phó qua loa, không ngừng phóng ra thuật Toàn Phong ngăn Vinh Tuệ Khanh cách xa mình một thước.
Chỉ thấy trong vòng bán kính một thước quanh thân Viên Thông gió mù nổi lên, giống như một cơn lốc thu nhỏ, bảo vệ kín kẽ cả người Viên Thông.
Vinh Tuệ Khanh múa Nhật Nguyệt Song Câu, di chuyển tới lui ngay bên cạnh. Cô sử dụng hết một bộ câu pháp: bổ, chém, móc, đâm. Hai mắt cô càng lúc càng lóe sáng, chăm chăm tìm kẽ hở trong con lốc xoáy, bất thình lình lại đâm vào một nhát.
Tay áo tăng bào màu xám trên người Viên Thông tung bay. Hai ống tay gặp nạn đầu tiên, nhanh chóng bị song câu của Vinh Tuệ Khanh chém nát, lộ ra hai cánh tay trần trụi.
Vinh Tuệ Khanh cười to, thế công càng mãnh liệt.