La Thần ngẩn người, y vội dùng một tay nắm lấy cái giá đỡ phía bên trái phi thuyền, một tay vẫn ôm lấy Vinh Tuệ Khanh, rồi ung dung nghiêng đầu rời khỏi môi của cô. Đôi môi ấp áp của y lướt qua bên má của Vinh Tuệ Khanh, rồi chạm vào cái tai mềm mại của cô.
Đôi tai của Vinh Tuệ Khanh đỏ bừng lên.
Cô của kiếp trước là một cái máy học, chưa từng hưởng thụ quãng thời gian của mối tình đầu ngây ngô với bạn trai.
Nhưng lúc ở trong Lang Hoán Bảo Kính, cô thiếu chút nữa đã thực sự thành vợ chồng với Mạnh Lâm Chân…
Vinh Tuệ Khanh đột nhiên thấy rất chán ghét, tay chân luống cuống muốn đẩy La Thần ra.
Cánh tay của La Thần ngược lại lại càng giữ chặt lấy cô hơn, y đỡ cô vào bên trong phi thuyền ngồi xuống: "Ngồi xuống đây trước đi, đừng để bị người phía dưới nhìn thấy."
Thân của phi thuyền không tính là quá lớn, vừa hay đủ rộng cho hai người trưởng thành ngồi song song.