Sắc mặt Mạnh Lâm Chân nghiêm lại, y giơ tay lên, một chiếc roi mềm vung ra quấn lấy eo của Vinh Tuệ Khanh, lôi cô qua. Y quay đầu nói với Thịnh Dĩ Ninh: "Ngăn hắn lại trước giúp ta, ta phải mang nhóc này đi!"
Thịnh Dĩ Ninh vẫn phải dựa vào sư phụ Ngụy Nam Tâm của Mạnh Lâm Chân để ngồi chắc vị trí Môn chủ của Long Hổ Môn. Bây giờ nhìn thấy Mạnh Lâm Chân sống sót từ đầm rồng trở về, ông ta đang lo không tìm được cơ hội để bày tỏ lòng trung thành, nên lập tức gật đầu nói: "Không thành vấn đề, ngươi mang nàng ta về động phủ của ta trước đi. Trận pháp ở đó dù có là tu sĩ Kim Đan cũng khó có thể công phá được." Trong câu nói của ông ta mang theo sự tự tin vô cùng với đạo trận pháp của mình.