Giữa giờ Hợi, trăng sáng sao thưa, trời cao mây đạm, gần đầm rồng trên núi Long Hổ yên tĩnh, không có lấy tiếng người hay thú nào.
Quyền Môn chủ Long Hổ Môn Trương Lữ Y dâng hương tắm gội, mặc một bộ áo dài trắng tuyết, đi đến hang đá trước mặt đầm rồng.
Dù không có người trông coi nhưng khi đã bị đóng dấu tế phẩm Long Thần, Vinh Tuệ Khanh căn bản không thể ra khỏi hang đá. Đầm rồng lại là cấm địa của Long Hổ Môn, trừ Môn chủ dựa vào lệnh phù Môn chủ mà có thể sống sót tiến vào, sống sót trở ra; những người khác đều không có vận may như vậy. Đương nhiên cũng không cần phải làm chuyện thừa thãi mà đến trông coi.
Trong vòng mười dặm quanh đầm rồng, từ trước tới nay vẫn là ngàn non không bóng chim bay, muôn ngả không thấy bóng người.
Lúc Trương Lữ Y vào trong, Vinh Tuệ Khanh đã tỉnh lại, đang thờ ơ khoanh chân ngồi trên đất.