Thủy An Lạc lập tức tỉnh táo lại: "Ây, vừa rồi là Cố Thanh Trần à?"
"Ừ!" Sở Ninh Dực tựa lưng vào ghế ngồi, anh nhìn cô em họ của mình ôm một bụng tức đùng đùng bỏ ra ngoài, không hiểu sao tâm trạng lại tốt hẳn.
"Sao tự dưng cô ấy lại xin lỗi em thế?" Thủy An Lạc tò mò hỏi, trong lòng còn đang sắp xếp xem lát nữa nên mở lời hỏi chuyện Kiều Nhã Nguyễn thế nào.
"Chắc lương tâm trỗi dậy đấy." Sở Ninh Dực nói mà hoàn toàn không có chút cảm giác áy náy nào hết: "Muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi!"
Thủy An Lạc trợn trắng mắt, biết ngay anh chắc chắn biết rõ chuyện này mà.
"Người trong cái tin sáng nay căn bản không phải là Lão Phật Gia!" Thủy An Lạc nói thẳng ra luôn.
"Anh biết, chỉ là một ngôi sao có vóc dáng hơi giống với Kiều Nhã Nguyễn thôi!" Sở Ninh Dực dửng dưng lên tiếng.
"Tại sao anh ta lại có thể làm như vậy được chứ? Làm như thế chẳng phải muốn ép Lão Phật Gia phải đồng ý sao?" Thủy An Lạc không phục nói.