Tín hiệu nguy hiểm!
Kiều Nhã Nguyễn tự động lui đến không còn đường lui nữa.
Thủy An Lạc chớp chớp mắt. Cô đang định nói gì đó thì Sở Ninh Dực lại đưa tay nắm cổ tay của cô lại.
Thủy An Lạc không hiểu gì quay lại nhìn Sở Ninh Dực, như đang hỏi: Anh có ý gì vậy?
Sở Ninh Dực ngẩng lên trao cô một ánh mắt sâu xa. Sau đó anh lại tiếp tục cúi đầu hầu hạ vị Tiểu Thái tử còn chưa hạ phàm nhà mình ăn cơm.
Kiều Nhã Nguyễn hít sâu một hơi, cuối cùng cô mỉm cười nhìn người đàn ông đang cách mình trong gang tấc: "Việc tôi lấy không của anh với nói thẳng ra là sẽ lấy không của anh không giống nhau. Dù sao thì Phong Ảnh đế cũng nhiều tiền như vậy, không bằng lấy ra một ít để giúp đỡ cho người nghèo đi."
"Ví dụ như là em sao?" Phong Phong đè thấp giọng thì thầm ngay trước mặt cô nàng.
Bầu không khí trong phòng ăn bỗng trở nên thật mờ ám. Thủy An Lạc cầm đũa lẳng lặng ăn cơm, nhưng mắt thì vẫn liếc về phía hai người kia.