Sở Ninh Dực đi tới ven đường, chú Sở nhanh chóng mở cửa xe ra cho anh.
Sở Ninh Dực quay đầu nhìn Mặc Lộ Túc vẫn đứng im ở đó.
"Còn nữa, nếu thật sự thích cô ấy thì hãy học cách tránh xa cô ấy ra, đừng có gây bất cứ phiền phức gì cho cô ấy nữa!" Sở Ninh Dực nói xong liền khom người bước lên xe.
Sợ dây cung cuối cùng của Mặc Lộ Túc cũng đứt phựt. Anh căm hận nện một cú đấm xuống lan can, bàn tay anh truyền tới cảm giác đau đớn nhưng nỗi đau ấy nào có thể sánh bằng nỗi đau trong tim.
Tình yêu của anh gây ra rắc rối cho cô, mà những rắc rối đó lại hoàn toàn đẩy cô tới gần Sở Ninh Dực.
Thật là đáng châm chọc làm sao, hóa ra chính anh là người đã đẩy cô đến bên Sở Ninh Dực.
Sở Ninh Dực lên xe, bảo chú Sở quay lại bệnh viện, rồi mới chỉnh lại quần áo của mình.
"Thiếu gia, chuyện này không cần phải nói lại với lão phu nhân sao?" Chú Sở lo lắng nói.