"Kiều Nhã Nguyễn, anh ta có gì tốt mà khiến em yêu anh ta như vậy chứ?" Phong Phong gầm lên.
"Anh ấy cái gì cũng tốt hơn anh hết!" Kiều Nhã Nguyễn cũng hét lên.
"Ha, một thằng đàn ông bị người ta từ chối mà còn mặt dày quấn lấy người ta thì có gì hay ho chứ?" Phong Phong châm chọc nói.
Kiều Nhã Nguyễn hơi sững sờ, nghe anh ta nói như vậy cứ như thể Phong Phong đang ghen thật, nếu như không biết anh ta là Ảnh đế từ trước thì cô thật sự đã cho rằng anh ta đang... ghen thật!
Kiều Nhã Nguyễn nhìn anh ta đến ngẩn cả người, cánh tay lại bị Phong Phong bấm mạnh một cái.
"A..." Kiều Nhã Nguyễn khẽ kêu lên một tiếng, sau khi tỉnh táo lại mới nhớ lại bây giờ hai người đang trong tình huống gì.
Kiều Nhã Nguyễn bắt đầu vẫy vùng muốn thoát ra khỏi sự trói buộc của Phong Phong: "Anh nói bậy, không có chuyện anh ấy bị người ta từ chối. Anh mới là người bị người ta từ chối." Kiều Nhã Nguyễn tức giận nói.