Lan Hinh nhìn ra ngoài cửa sổ, nếu không phải sáng sớm hôm nay nghe thấy cuộc điện thoại của Kiều Nhã Nguyễn, có lẽ bây giờ người bị bắt chính là cô ta rồi.
Bởi vì bất luận có thế nào cô ta cũng không ngờ tới trong những ngày mà Sở Ninh Dực mất tích, anh đều đang lên kế hoạch cho chuyện này. Anh đã sớm tìm thấy Thủy An Lạc, cho nên mới không có ai tìm thấy thi thể của cô.
Bởi vì, Thủy An Lạc căn bản không hề chết.
Lan Hinh hơi cúi đầu, gương mặt dưới cặp mắt kính cau lại.
Trước kia Lâm Thiến Thần nhắc mình phải cẩn thận với Sở Ninh Dực, cô ta vốn nghĩ rằng mình không yêu Sở Ninh Dực nên sẽ không để lộ sơ hở gì, nhưng lại quên mất thực lực của Sở Ninh Dực.
Xem ra, muốn giết con bé Thủy An Lạc này cũng không đơn giản như cô ta nghĩ.
Nhưng cho dù thế nào, Thủy An Lạc cũng phải chết.
***
Chiếc xe phóng như bay trên đường, lại liên tục ba bốn lần vọng ra tiếng thở dài.