Mặc Lộ Túc thấy Kiều Nhã Nguyễn thì hơi nhíu mày, có vẻ như không hy vọng Kiều Nhã Nguyễn sẽ đi cùng chuyến đi này, vì dù sao đó cũng là khu vực thiên tai, chẳng phải nơi tốt đẹp gì.
"Lộ Túc, trùng hợp ghê."
Đúng lúc Mặc Lộ Túc đang bước ra sau thì Lan Hinh bỗng mở miệng chào hỏi.
Mặc Lộ Túc khẽ gật một cái, cảm giác khá là lãnh đạm đối với cô ta.
Kiều Nhã Nguyễn tia ngay mắt về phía đó, sau đó ghé vào đầu vai Thủy An Lạc nói: "Mày nói coi, chẳng lẽ bà Lan Hinh thích đàn anh?"
"Không biết." Thủy An Lạc nghĩ, "Dù sao thì chị ấy cũng không thích Sở Ninh Dực."
"Tinh mắt ghê, mày tưởng nam thân nhà mày là miếng bánh thơm ai ai cũng thích chắc. Người đàn ông của mày là tuýp nam thần chỉ dùng để cúng được thôi." Kiều Nhã Nguyễn tiếp tục chép miệng.